Diệp Văn Sơn Chuyên viên
cao cấp, nguyên Phó vụ trưởng Bộ Nội vụ,
Chủ tịch Chi hội Chi hội quản lý hành
chính,
Chặn tham nhũng chính sách
Diệp
văn Sơn
Ở nước ta, tham nhũng chính
sách được “cài đặt”, lên “chương trình” và được dàn dựng trước, từ khâu ra văn
bản. Chính phủ đang quyết tâm xóa bỏ loại tham nhũng ăn hại này
Tại
hội nghị học tập, quán triệt, triển khai Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII do
Đảng bộ Văn phòng Chính phủ tổ chức mới đây, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc lưu ý
việc nghiên cứu, đề xuất các chính sách phải tuyệt đối tránh lợi ích nhóm và
chống “tham nhũng chính sách”. Vấn đề là làm sao chống loại tham nhũng này?
“Lobby đen” trong xây dựng văn bản
Quy định về doanh nghiệp đủ điều kiện xuất khẩu gạo của Bộ Công Thương
bị bãi bỏ do chỉ làm lợi cho số ít doanh nghiệp Ảnh: NGỌC TRINH
Nói
đến tham nhũng, dư luận thường gán với nghi ngờ: Có hay không “lobby đen” trong
xây dựng văn bản?
Thật
ra, lobby là vận động hành lang cần thiết trong sinh hoạt vận động nghị trường.
Tuy nhiên, việc lobby này phải công khai, minh bạch trong khuôn khổ của pháp
luật. Ngay ở các nước tư bản, lobby cũng có nhiều cái dở nhưng bù lại, họ có hệ
thống báo chí, công luận và cả cơ quan chuyên môn luôn “săm soi”, vạch ra những
cái sai để những người đề xuất, người thẩm định và người ra quyết định có nhiều
cơ sở xem xét, đánh giá vì quyền lợi chung của cả cộng đồng. Đấy là lobby hoạt
động trong khuôn khổ nhà nước pháp quyền; hoàn toàn khác với cái gọi là lobby
theo mối quan hệ “móc ngoặc”, phạm pháp đang “bị nghi ngờ” tồn tại ở Việt Nam.
Ở Việt
Nam, một số lần chúng ta dường như buộc phải quen hơn với các quy trình ngược.
Đó là không ít các thông tư, nghị định trái ngược với luật; xây dựng chiến lược
phát triển kinh tế - xã hội của đất nước thường rất chậm và đi sau quy hoạch
của các ngành, các địa phương; quy hoạch tổng thể đi sau quy hoạch chi tiết… Có
ý kiến cho rằng đã từng có chuyện các tập đoàn xây dựng “hướng dẫn quy hoạch”!
Bởi
thế, đây đó người ta mới có cảm giác một số chủ trương, chính sách đang bị các
nhóm lợi ích chi phối, tác động. Do đó, chúng ta phải bịt kẽ hở, đừng để chính
sách đúng đắn của quốc gia bị các tập đoàn kinh tế bắt “làm con tin”. Ngoài ra,
việc ban hành thêm bao nhiêu thủ tục là có thêm bấy nhiêu nguy cơ nhũng nhiễu,
hối lộ nên bớt được một thủ tục không cần thiết là giảm thêm một nguy cơ tham
nhũng.
Đưa banh cho đồng đội làm bàn
Cũng
có ý kiến cho rằng ở nước ta, lâu nay tham nhũng đã được “cài đặt” lên chương
trình và được dàn dựng trước. Một trong não trạng đó là chiêu thức tạo điều
kiện tham nhũng qua khâu ra chính sách, văn bản hướng dẫn. Kiểu làm văn bản
được dư luận gọi nôm na là “đưa banh cho đồng đội làm bàn”.
Trên
thực tế, trong hoạt động công vụ, có một nhóm người tự tung tự tác, tạo ra
những chiêu thức lập lờ, rối rắm mù mờ, cố tình phức tạp hóa theo kiểu “quậy
đục nước để bắt cá”. Chúng ta cũng thường nói đến nhóm lợi ích và tác động của
nhóm lợi ích lên chính sách. Nhóm lợi ích nhiều tiềm lực càng có nhiều lợi thế
để tìm cách tác động lên chính sách. Vì thế, rất cần có những giải pháp hạn chế
sự tác động bất lợi, làm xấu thêm bức tranh phân hóa giàu - nghèo, làm méo mó nền
kinh tế thị trường có định hướng bị các nhóm lợi ích gây ra.
Để nhà
nước ta thực sự là nhà nước pháp quyền, trước tiên, luật pháp phải là luật pháp
dân chủ. Điều đó sẽ có thể giúp tránh được sự lạm quyền của nhà nước, của quan
chức và công chức không ngay ngắn, tránh bị thao túng luật pháp, không sử dụng
luật pháp như công cụ khép kín trong thành phần của chủ thể quyền lực. Nguyên
tắc tối thượng đặt ra là người dân có thể làm tất cả những gì luật không cấm,
còn nhà nước chỉ làm những gì luật cho phép, được thừa nhận rộng rãi trong nhà
nước pháp quyền và luật pháp dân chủ.
Xưa nay, quyền lực là một vấn đề nhạy cảm,
một con dao hai lưỡi. Ở đâu có quyền lực ở đó có người đến luồn cúi, cầu cạnh,
bớt xén... Khi quyền lực không được kiểm soát hay kiểm soát không có hiệu quả
thì thật tai hại.
No comments:
Post a Comment