Wednesday, June 11, 2025

THƠ CỦA TS NGUYỄN BÁCH PHÚC



THƠ NGUYỄN BÁCH PHÚC

HÒ HẸN THIÊN THAI

(1964 – 2024)




SÀI GÒN 2025


TẬP 1

MẶN MÀ ĐÔI TRI KỶ


1. TIẾNG LÒNG  

Mặt Trời lẳng lặng chìm sau núi
        chào tạm biệt thế gian
             Những áng Mây hồng 
  mơ màng chốn chân trời thoai thoải
 
Rồi Mây hồng tạm bịêt thế gian
Trời rộng gió về mơn man mát mẻ
 
Hoàng hôn buông,
        điểm trời cao
     những ngôi sao non
lặng lẽ
   
Mờ mờ xa bóng tối tràn lan
                             bóng tối tràn lan...

Chót lầu cao tha thiết một Giọng Đàn
Ta ao ước
         Tiếng Lòng này của Ta 
                ngân vang bốn bể . . .

1-1964


2. MỪNG BẠN 
XUÂN LÒNG ĐẸP SẮC THƠ

Đơn sơ đây chút quà Xuân mới
Mừng bạn xuân lòng đẹp sắc thơ
Mai mốt Hè sang, tràn nắng lửa
Xuân lòng riêng vẫn mát hương hoa

Xuân 1965


3. NHÀ TÙ CỦA LỆ ƯỚC

Con chim bay trên trời     
Con cá bơi dưới nước 
Thiên kiến của thời đại
        giam hãm con người
Trong nhà tù của những lệ ước !

1 – 1965


4. TRÁI TIM ĐẦM ĐÌA NƯỚC MẮT

Nhiều thế kỷ sẽ đi vào quá khứ  
Nhưng Mặt trời rực cháy kia
          vẫn là của Ta
Và Trái Tim này
         đầm đìa nước mắt
Vẫn sáng ngời 
trong bong đêm thảm  
đạm của những yêu ma  !

6 – 1965


5. ĐỌC THƯ MẸ

Phòng khuya lặng lẽ mình con thức
Sáng ấm dòng thư một ngọn đèn
Thư mẹ ban chiều đọc mấy lượt
Đêm buồn thương nhớ ngẫm suy thêm!
                                    
 7 – 1965


6. 剿禽 - TIỄU CẦM - SĂN CHIM

1. Nguyên văn chữ Hán:

剿禽

疏(疎)散初期,闲(閑)居无(無)事,陪友剿禽,归(帰)家深闷(悶),情思波动(動),出口三韵,谓(謂)之作(詩)

小雀当(當)何罪
石丸忽射来
满身流碧血
人世同冤灾(災)?

1965/8  於河北, 越安

2. Phiên âm Hán-Việt:

TIỄU CẦM
Sơ tán sơ kỳ, nhàn cư vô sự, bồi hữu tiễu cầm, quy gia thâm muộn, tình tư ba động, xuất khẩu tam vận, vị chi tác thi

Tiểu tước đương hà tội
Thạch hoàn hốt xạ lai
Mãn thân lưu bích huyết
Nhân thế đồng oan tai?

    Ở Hà Bắc, Việt Yên 1965.8

3. Dịch nghĩa:

SĂN CHIM

 Mới đến nơi sơ tán, nhàn rỗi, chưa có công việc gì, đi theo các bạn săn chim, về nhà vô cùng buồn bã, tâm tình xao động, buột miệng ba vần, gọi là làm thơ.

Con chim bé bỏng mắc tội gì?
Viên đá bỗng nhiên lao tới
Máu đầm đìa toàn thân
Cuộc đời con người cũng oan uổng khổ nạn như vậy chăng?

 Hà Bắc, Việt Yên 1965.8

4. Dịch thơ: Chưa có bài dịch thơ


7. 望- VỌNG - ƯỚC MONG

1. Nguyên văn chữ Hán:

暗暗天空万(萬)死星
孤村烂(爛)屋小泣声(聲)
寒风(風)夜竹相发(發)抖
痛忘东(東)方日出行

1965 年秋 於河北越安

2. Phiên âm Hán-Việt: VỌNG

Ám ám thiên không vạn tử tinh 
Cô thôn lạn ốc tiểu khấp thanh 
Hàn phong dạ trúc tương phát đẩu 
Thống vọng Đông phương Nhật xuất hành 

1965 niên Thu, Hà Bắc – Việt Yên

3. Dịch nghĩa: ƯỚC MONG

U ám bầu  trời vạn ngôi sao chết
Căn nhà nát, xóm hiu quạnh, tiếng khóc than nho nhỏ
Gió lạnh, hàng trúc đêm, cùng run rẩy
Thống thiết mong đợi Mặt trời cất bước từ Phương Đông

1965, mùa Thu, ở Hà Bắc – Việt Yên

4. Dịch thơ: Chưa có bài dịch thơ


8. XUÂN VỘI VỀ, 
NGƠ NGÁC BÂNG KHUÂNG

Ngời tia nắng sắc hoa mới hé
Hương bay bay ngào ngạt trời xuân 
Chào nắng thơm hoa, chào xuân tuổi trẻ
 Xuân vội về, ngơ ngác, bâng khuâng…

     2 – 1966 Hà Nội


9. NHÀ TRANH MỘT TÚP, MỘT TRỜI XANH 

 Chơi vơi sườn núi túp nhà tranh     
Bậc đá sân rêu tre uốn quanh
Hoa dại bồi hồi thơm vách đất
Hồn thơ lai láng mát trăng thanh
Chuyên cần phấn trắng vui ngày tháng 
Cặm cụi đèn khuya chí tung hoành
Bè bạn sum vầy mời chén nước 
Nhà tranh một túp, một trời xanh!

    5- 1966 Hà Bắc


10. NÀNG THƠ !

Lâu lắm rồi xa cách Nàng Thơ

Chẳng lẽ Nàng bỏ đời, bỏ Ta
đắm say cuộc nhởn nhơ cõi mộng?

Mà có lẽ dòng đời nhơ bẩn
Xoáy giật Ta vực mờ mịt tối tăm
Cướp thú vui chiêm ngưỡng dung nhan xinh đẹp của Nàng…

Nàng thơ ơi!  
Hãy vì Ta
Vì Hạnh Phúc và Khổ đau nhân loại
Giang cánh tay thiên thần dẻo dai êm ái
Đón Ta về lại 
  cuộc viễn du mê mải cùng Nàng

Ôi ! con đường lồng  lộng thênh thang
sáng cuộc đời Nàng
và ấm áp tâm hồn Nàng sâu thẳm.
Nàng thơ ơi! 
Kể gì bão nổi sóng gầm

Ta cùng Nàng bơi lặn
Dòng ước mơ, khát vọng, khổ đau
của những trái tim đau đớn vết thương sâu
của những tâm hồn đang cóng lạnh

Rồi cùng nhau nối dài đôi cánh 
Dập dờn phiêu diêu ánh hào quang
Vẫy vùng mây ngũ sắc lộng huy hòang
Rọi chút lửa lòng
Xuống cõi đời tăm tối 
   -   Ôi cõi đời đắng cay tội lỗi
Xua tan màn đêm gian dối yêu ma. 

Nàng thơ ơi! 
Trong muối mặn, lửa nồng, giông tố, phong ba
Hãy nhận lấy từ Ta:
tấm lòng thành kính,  
và chiếc hôn nồng hậu
đặt lên đôi mắt trong sáng, thiết tha…của Nàng.

  Hà Bắc 1966 


11. HẸN NGÀY BỤI ĐỤC NƯỚC TRONG

Tình ta chi ngại gần xa
Vả tôi đên bác có là bao nhiêu
Những mong gần gũi sớm chiều
Đèn khuya chung sách, trăng treo họa vần

Trót đà vương nợ phong trần
Trĩu vai chẳng thể nhẹ thân được nào
Xa xôi ngọc đá vàng thau
Nhớ thương gói chặt, tình sâu để lòng

Hẹn ngày bụi đục nước trong
Thảnh thơi ta lại thong dong nối lời.

10-1966 Hà Bắc


12. LƯNG ĐỒI HOA XUÂN NỞ

Ta chăm chỉ vỡ đồi vun vườn quả
 Ngẩng nhìn trời, 
           tay áo  gạt mồ hôi.

Té ra!
Xuân đã đến kia rồi !
E thẹn
      Ngập Ngừng
             Lưng đồi hoa xuân nở !

Xuân ước vọng,1967

 
13. MẸ

Kính dâng Bà nội và Mẹ

Mẹ ơi !  

Khi trên vai con đặt bàn tay già nhăn nheo của Mẹ
Trước mắt con đất rộng trời cao kia nhỏ bé
Vũ trụ bao la lặng nép dưới bàn tay
Con sướng vui ngẩng cao đầu: tay Mẹ ấm trên vai !

Khi tiếng Mẹ hiền hòa buồn vui dìu dặt
Bên tai con cả thế gian lắng im phăng phắc
Cúi đầu nghe tiếng Mẹ, tiếng của vạn lời ca
của chim hót vui, suối róc rách, rừng xào xạc gần xa

Khi giòng nước mắt của Mẹ chan hòa thổn thức 
Sấm sét lòng con:
nước réo sôi
khói mịt mù
         lửa trời rừng rực
Dưới chân con Trái Đất rung rinh
Nước mắt Mẹ con phải đem rửa sạch bầu trời 
            đón ánh bình minh

Khi đôi mắt tư lự của con
         in hình nụ cười vui cuả  Mẹ
Con như thấy mùa xuân về trăm hoa đua nở
Dòng sông quê êm ái chảy và biển cả ngời xanh
Sóng lúa rộn đồng và một đôi mắt long lanh

Mẹ ơi !

Đời đắng cay, lắm nhục hình trừng phạt
nhưng không gì đớn đau nặng nề chua xót 
                bằng không được làm con của Mẹ 
dù chỉ phút giày

Mẹ kính yêu ơi ! 
Mẹ kính yêu ơi ! 

  Kỷ niện 8-3-1967


14. XE BÒ

Lộc cà lộc cộc
Gập ghềnh trúc trắc
Áo đẫm mồ hôi
Ì ạch lên dốc

Lộc cà lộc cộc
Đường xa dập xóc
Mỏi rời tay chân
Nắng cháy mũi mặt

Lộc cà lộc cộc
Ì à ì ạch
Lạch cà lạch cạch. …

Bao giờ đến đích 
Dạng háng nằm ngơi
Ngửa mặt xem trời
Bõ công khó nhọc !

Lộc cà lộc cộc
Lộc cà lộc cộc
Lộc cà lộc cộc

1-4-1967 Thôn Bình An Thượng, Xã Tiền Phong, Yên Dũng, Hà Bắc


15. GỬI ANH I, 
NGẬP NGỪNG GIÓ SỚM

Nơi anh, anh bảo chỉ rừng thôi
Đá dựng gai giăng, khuất ánh trời
Khấp khểnh lối mòn người khó tới
Um tùm cành rậm khỉ rong chơi
Tắc kè xao xác than tìm bạn
Cáo sói nghênh ngang đuổi bắt mồi
Ngơ ngác rừng hoang hoa trắng lẻ
Ngập ngừng gió sớm thoảng đôi nơi!


16. GỬI ANH II, EM BẠC ĐẦU

Anh ạ, nơi em có khác đâu
Mưa dai, nắng gắt, áo phai màu
Đất cằn cây đói gầy khô củi
Hang rộng chuột bầy béo lẵn trâu
Xơ xác dép mòn đường sỏi đá
Tả tơi nhà dột ổ dòi sâu
Xới vườn mấy độ deo mầm qúi
Mầm nghẹn, vườn hoang, em bạc đầu !

T3, Bắc Giang. Thu 1967


17. HỌA THƠ NGUYỄN QUỐC CHÍ

Nguyên vận: 
Sướng nhỉ ! làm thầy ! ô hô hô !

Một lũ thầy, ơ một lũ cô
Lăng xăng tất tưởi chạy như Rồ 
Miệng đời mai mỉa người ta bảo
Sướng nhỉ ! làm thầy ! ô hô hô !

   12-1967

Tiến sĩ Nguyễn Quốc Chí:
- Sinh năm 1945 tại Hà Nội
- Cán bộ giảng dạy cùng Bộ Môn. 
- Học vị Tiến sĩ từ năm 1995. 
- Từ trần năm 2005, thọ 60 tuổi
                
Họa thơ của Nguyễn Bách Phúc

Sẩy chân, túng đất, lại đơn cô
Kim cổ ai không sợ bọn Rồ
Nhắm mắt đưa chân chìm nổi vậy
Trò đời ư ? Một tiếng “hô hô”!

                      12-1967


18. XUÂN 1968 
ÂM THẦM CHỜ ĐỢI NẮNG XUÂN

Xuân hớn hở xanh non vườn hoa lá 
Mà Đào ơi ! sao chưa nở cùng Lan ?
Phận mong manh e mưa dầm sương giá?
Hay âm thầm em chờ đợi Nắng Xuân ?
    Xuân lưỡng lự 
 Hà Bắc 1968
  

19. BÀI THƠ VĨNH BIỆT                          
                                                                 
Ta không biết
           đến bao giờ
        một Phút Giây Mơ Màng
                               sẽ là Tất Cả.
Phơ phất mưa xuân, chói chang nắng hạ,
những nụ cười trẻ thơ, những dòng nước mắt khổ đau,
những tiếng ru êm đềm, những cặp mắt diều hâu,
những hơi thở nồng, những lời nghẹn nấc,
những khúc nhạc trầm hùng, thiết tha, uất ức,
              sẽ về đây
              rạo rực cùng ta,
              ngây ngất mê say
             chếnh choáng hơi men cuộc chia ly vĩnh viễn…

Không biết bao giờ
        Phút Giây Mơ Màng sẽ đến
              Ta ra đi  
        tan vào cõi mông lung

Ước gì 
        giai điệu
              của Phút Giây Mơ Màng này:
                   hào hùng
                          bi thương
phẫn uất
Vũ trụ ngân nga, rì rầm lòng đất
hòa tiếng gió rừng, tiếng sóng bể khơi
thành điệp khúc trong tiếng mẹ ru hời
và thẩm sâu lòng người muôn thủơ !

Ta không biết
            đến bao giờ
                 một Phút Giây Mơ Màng 
                         sẽ là Tất Cả!
                                                                
      7-3-1968


20. GIƯỜNG TA

Giường ta kề cửa sổ
Lộng mát gió nồm nam
Lưng mỏi, nằm xem sách
Mắt mờ, dậy gẩy đàn

Hà Bắc hè 1968


21. TA VỚI TA

Dậy sớm thức khuya chẳng rượu trà
Đơn sơ bàn sách ngát thơm hoa
Tre hiên chim hót vui song cửa
Tháng rộng năm dài ta với ta !

               tháng 7 – 1968 Hà Bắc


22. THĂM BẠN TRI ÂM

Vơ quàng ba nắm rác
Thì thụt niêu cơm canh
Ấm lòng lưng cơm nóng
Ba dặm tìm tri âm !

Tri âm đường quanh núi
Hoa dại nở chen đường
Đẫm mồ hôi đỉnh dốc
Dìu dịu trời chiều, mây gió lâng lâng
Lâng lâng chờ gặp mặt
Nụ cười khô khan nhưng mặn tình
Câu chuyện khù khờ nhưng nặng nghĩa
Nghĩa tình chan chứa mênh mông

Mênh mông, lòng mênh mông
Đến nơi rồi
    Ôi! nhà cửa vắng tanh
Mới hay tri âm đi  vắng
Ai biết giờ về gà điểm mấy canh ?

Mấy canh ? Mấy canh ?
          Chờ chi được !
Nào nụ cười khô khan
Nào câu chuyện khù khờ
            đành chờ dịp khác

Đêm xuống núi đồi
            Ôi man mác

Tri âm ơi ! đường về xa lắc
Ba dặm dài
                 bước cao bước thấp
Đói tình ta
                 no bát cơm canh!

 15-7- 1968, Hà Bắc
  

23. GỬI EM GÁI

Em chạy giặc rừng Thanh
Anh núi đồi Hà Bắc
Muôn trùng xa, hay gần gang tấc ?
Xanh rừng em và đỏ sỏi đồi anh !

Những đêm dài gà thao thức điểm canh
Anh thơ thẩn đường thông vi vu gió
Lòng muốn hỏi: này trăng mờ trăng tỏ
Sáng lòng ta liệu có sáng lòng em ?

Những trưa hè êm ả tiếng đỗ quyên
Thìa canh muối, mẫu bánh mì chua lét
Thương em gái, ngô hầm khê lưng bát
Gió Lào cay, miệng cố nuốt nhanh

Những đêm đông gió bấc lạnh vật mình
Tấm chăn hẹp kín đầu chân hở
Vách đất gió gào, một trăn hai trở
Em gái ta, chăn một mảnh phong phanh !

Dặm đường xa bước giữ bước lành
Gió kép mưa đơn trước nanh sau vuốt
Gà con lạc đàn hang rắn độc
Dạ trẻ thơ thương một đắn hai đo

Thế ! thế ! thế ! nhờ Trời cho mạnh khỏe
Đàn chơi vơi chan suối lệ vơi đầy 
Vần thơ đêm ngất ngưởng cuộc tỉnh say
Hạnh phúc đó: rừng xanh cây và đồi sỏi đỏ
Trăng không tàn dù mấy tầng mây phủ
Sao không mờ dù mấy độ nắng mưa

         Nhớ em gieo mấy vần thơ
Ngọt chua khôn dại đợi chờ tương lai !

Hà Bắc Hè 1968


24. KHÓC LINH

Trời ơi ! Linh chết mất rồi
Tin nghe sét đánh rụng rời tái tê

Sao vội thế ! Linh đi vội thế
       Trăng đang tròn sóng bể đang lên
     Nhạc lòng déo dắt nhịp tim
Bỗng không, nhạc lắng sóng im trăng tàn

Mất Linh rồi vườn xanh ai bón
       Tiếng suối rừng vắng bạn tỷ tê
     Gió chiều ngơ ngác hương quê
Nước non lạnh lối đi về sớm hôm

Thế là hết một muôn, trong đục
       Thôi chẳng còn sau trước, tỉnh say
      Lạnh nồng mặn mhạt rủi may
Gió trăng túi cũ vơi đầy hận oan !

Nào khối tình sáng trong hơn ngọc
       Cao trời cao ngây ngất vị thơ
      Đến bây giờ hỏi bây giờ
Lấy gì đắp điếm cho vừa một hai ?

*

Nhấm nháp rượu đắng cay muôn thủa
       Chắt chiu tình mưa gió phôi pha
     Mất Linh còn lại mình ta
Rượu nồng tình đượm nhạt ba bốn lần

Ôi đau xót Linh không còn nữa
        Nửa chừng đời dang dở dở dang
      Linh ơi ! bạc mệnh hồng nhan
Trăm năm lạnh ngắt mộ nàmg Đạm Tiên

Nước mắt buổi thanh minh gặp gỡ
       Bể đông tràn cũng chửa đủ đâu
     Tiền Đường chờ buổi hẹn sau…

1-9-1968 Hà Nội

     
25. MẶN MÀ ĐÔI TRI KỶ

Khi Phương Đông 
                ánh hồng vời vợi,
Mặt Trời bước lên
                 trẻ trung, phơi phới,
Chim gọi Ta thức dậy 
                 chào Người !

Mặt Trời ơi!
       Hãy căng ngực cùng Ta uống cạn             
                            bầu khí sạch ban mai,
       Ấy bữa Tiệc vui của ngày mới mẻ
      Tiệc chia tay:
 Người, Đường Xa
   với cỗ xe rực lửa
                 Ta, Thuyền nan
                              Biển Cả 
  phong ba….

                   *

Một ngày dài
Đôi dặm xa
Đôi đường khó nhọc,
Người mệt nhoài,
    
 sà xuống chiếc giường 
đâu phía tây Trái Đất,

Còn riêng Ta,
      tan vào đêm tối bao la.

Rũ sạch phong ba,
Ta tung cánh bay về các vì tinh tú,
Lắng nghe sao đêm đều nhịp thở,
Giấc say sưa rộ nở mộng mơ…

*

Và Mặt Trời ơi !
Ta lại đợi chờ
Khi Phương Đông ánh hồng vời vợi,
Chim gọi Ta thức dậy
Cùng người vui bữa Tiệc ban mai

Lại rực Lửa trẻ trung
Lại cuộn Sóng dẻo dai
Lại Biển Cả và Đường Xa:

mặn mà Đôi Tri Kỷ

31-10-1968


26. XUÂN 1969
TIẾC PHÚT RIÊNG ÂM THẦM TƯ LỰ

Xuân đến đó êm như lời nhắc nhủ
Hé cửa, gọi ta về mây gió trăng hoa
Ta nhắm mắt tiếc phút riêng
                             âm thầm tư lự
Và trách Xuân:
       sao không đạp cửa
            xô vào 
                 đập phá
                       thét la ?

                 Xuân 1969 
             Hà Nội 


27. CHỮ « TÀI »

Nguyễn Du: 
Chữ ‘tài’  liền với chữ ‘tai’ một vần

Hay hớm gì đâu cái chữ ’Tài’
Muôn đời khắng khít với vần ‘Tai’
Đua chen nhớn nhác: thương đàn trẻ,
Tày liếp chẳng soi gương Ức Trai !

3-4-1969


28. TỰ VỊNH 1 : CÁI THẰNG ÔNG

Ngông gàn đệ nhất : cái thằng Ông
 Sức mọn tài hèn, chơi cứ ngông
Lận đận sên gầy toan chuyển núi 
Lênh đênh thuyền mảnh rắp ngăn sông
Tình người khắng khít thây hơn thiệt
Đạo nghĩa khư khư kệ đục trong
Kim cổ tài tình đâu chốn dụng
Huống Ông lại chỉ rặt gàn ngông!

Hè 1968

   
29. 閑 興
NHÀN HỨNG
VUI LÚC NHÀN RỖI

1. Nguyên văn chữ Hán:

閑 興

从(從)容 携 杖 步 髙 峯
浦 水 长(長)流 晓 (曉)雾红(紅)
借 问(問)何 人 如 我 幸
青 山 碧 水 镜(鏡)心 僮

                1969年, 夏

2. Phiên âm Hán-Việt:

NHÀN HỨNG

Thung dung huề trượng bộ cao phong 
Phố Thủy trường lưu hiểu vụ hồng 
Tá vấn hà nhân như ngã hạnh 
Thanh sơn bích thủy kính tâm đồng 

                    1969 Niên, Hạ 

3. Dịch nghĩa:

VUI LÚC NHÀN RỖI

Thong dong chống gậy dạo bước đồi cao
Dòng sông Phố miên man, sương mù sớm mai nhuộm hồng
Thử hỏi, có ai được hạnh phúc như Ta:
Non xanh, nước biếc, tâm hồn trong sáng trở về tuổi thơ.

Mùa hè năm 1969 

4. Dịch thơ: Chưa có bài dịch thơ


30. ĐÊM

Ta đang mải trầm ngâm
Lắng nghe
Nhịp đi của Thời Gian và Vũ Trụ
Tự lúc nào
Đêm đến bên Ta
Buông bức màn nhung 
                                      vạn vật yên ngủ

Ta vẫn trầm ngâm
Trong nhẹ nhàng hơi thở của Bóng Đêm
Trong những âm thanh
                                 êm đềm
                                      dịu dàng
                                           trong vắt
Trong chở che của một bàn tay vô hình   
         nhưng thân thiết,
         yêu thương ấm áp như bàn tay Mẹ hiền.

Ôi thiêng liêng, Đêm đâu phải là bóng tối hãi hùng:
Ru trọn giấc say sưa
Chắp cánh một ước mơ
Vun xới một ý nghĩ tốt lành
Và những gì chưa rõ nhưng vĩ đại mông mênh
ở những ngôi sao lung linh huyền diệu

Trong yên lặng
Bóng Đêm xôn xao
Trời Đất xôn xao
Vũ Trụ xôn xao
Lòng xôn xao, Ta hiểu:
Dù Mặt Trời vĩ đại kia 
                 cũng chỉ soi sáng trong
                             giới hạn một vùng

Còn Bóng Đêm, Người cho tâm hồn ta
          một sức nhìn thấu tận Cõi Vô Biên

Ôi thiêng liêng
Bóng Đêm !
Bóng Đêm !
            Cõi Quang Minh Vô Tận !

Ơi Vũ Trụ và Thời Gian
         Có dừng chân
           Im lặng 
                      trầm ngâm ?....   
           
1964 – 1969


31. SÔNG PHỐ THUYỀN ĐÊM

Thuyền nhẹ nép rặng tre sông Phố
Trăng giăng vàng ngang nước mênh mang
Núi chụm đầu ân tình thủ thỉ
Gió rì rào khúc nhạc miên man….

Ơi quê hương ! thuyền chơi vơi dòng mộng
Ta muốn trải lòng ta muôn nẻo sống
Nghìn năm xưa, nghìn năm sau :
                          đau xót yêu thương
Đêm quê hương này :
 muôn nẻo quê hương….
        
                                    1965-1969


32.  江 庐(廬) 寒 夜 闻(聞) 惊鸟(鳥)
GIANG LƯ HÀN DẠ VĂN KINH ĐIỂU
LỀU TRANH BÊN SÔNG ĐÊM LẠNH NGHE TIẾNG CHIM THẢNG THỐT

1. Nguyên văn chữ Hán:

江 庐(廬)寒 夜 闻(聞)惊鸟(鳥)

竹 滨(濱)惊 夜鸟(鳥)
乱 喊 寒 江 霜
茅庐(廬)琴 更 响
泪(淚)流 空 断 肠

             1969 年 冬

2. Phiên âm Hán-Việt:

GIANG LƯ HÀN DẠ VĂN KINH ĐIỂU

Trúc tân kinh dạ điểu 
Loạn hảm hàn giang sương 
Mao lư cầm cánh hưởng
Lệ lưu không đoạn trường 

1969 niên Đông 

3. Dịch nghĩa:

LỀU TRANH BÊN SÔNG ĐÊM LẠNH NGHE TIẾNG CHIM THẢNG THỐT

Bờ tre bên sông thảng thốt tiếng chim đêm
Hoảng hốt kêu giữa màn sương trên sông lạnh
Trong lều tranh tiếng đàn càng réo rắt
Nước mắt tuôn, lòng đau đớn không đâu
     
          Mùa Đông năm 1969 

4. Dịch thơ: Chưa có bài dịch thơ


33. 闷(悶)中 夜 别(別)
MUỘN TRUNG DẠ BIỆT
CHIA TAY TRONG ĐÊM BUỒN

1. Nguyên văn chữ Hán:

闷(悶)中 夜 别(別)

蒼茫江 雾(霧)蔽 山 云(雲)
寒 水 露 船 吾 别(別)君
浩 浩 别(別)情 萧 落 月
白 花 江 岸 却 芬 芬

1970 年 初

2. Phiên âm Hán-Việt:

MUỘN TRUNG DẠ BIỆT

Thương mang giang vụ tế sơn vân 
Hàn thủy lộ thuyền ngô biệt quân 
Hạo hạo biệt tình tiêu lạc nguyệt 
Bạch hoa giang ngạn khước phân phân 
        
 1970 Niên Sơ

3. Dịch nghĩa:

CHIA TAY TRONG ĐÊM BUỒN

Sương mù trên sông buồn bã che lấp mây trên núi
Sông lạnh, thuyền ngập sương, tôi từ biệt bạn
Mênh mang tình ly biệt che lấp cả ánh trăng mờ
Chỉ có những bông hoa trắng trên bờ sông vẫn ngào ngạt xôn xao.

Đầu năm 1970 

4. Dịch thơ: Chưa có bài dịch thơ


34. TA BIẾT CẢ RỒI

Ta biết cả rồi
Xuân ơi ! thôi đừng dụ dỗ
Ngươi đâu chỉ là hoa đẹp, trời xanh trong
Kìa những sớm mưa tối trời
                những chiều tàn hoang cỏ úa
Trụi lá, cây run, giá buốt hơn đông!

Hãy cúi xuống
Xuân ơi! đồ dối trá
Chuỗi chuỗi dài chua xót đau thương
Mỗi năm mang lại một niềm hy vọng giả
Lừa dối nhân gian không biết ngượng mồm

Độc ác lắm ! Xuân ơi ! độc ác
Đem ước mơ, hy vọng, hạnh phúc                     
         ra câu người ta
Rồi quẳng lại
                      mặc ai,
 đớn đau tâm hồn thể xác
Lại bắt người ta ca tụng, tụng ca !

Ta biết cả rồi !
Xuân ơi ! cõi đời vô nghĩa lý
Dù ta nói yêu ngươi để bớt khinh ngươi
Thì yêu ghét trọng khinh cũng có 
                                    ra gì đâu nhỉ ?
Hà tất phải nói, phí lời !

Xuân 1970


35. TỰ DIỄU

Tài hèn, đức mỏng, chẳng chi ai.
Dỡn dỡn, đùa đùa, tự diễu chơi
Cổ khát ngọt dần giòng nước mắt
Bụng meo ních chặt chuỗi câu cười
Trăng vàng ngàn thuở cam tròn khuyết
Sông rộng muôn đời nhẫn lở bồi
Yêu ghét, trọng khinh đâu có dễ
Diễu mình cho đắt, diễu mình chơi !

Thu 1970


36. XUÂN 71
MƯA BAY DỊU LÒNG TÔI

Váng trời loa ra rả
Chật đất người ngược xuôi
Vui xuân ? À thế đấy !
Mưa bay, dịu lòng tôi !
                                                          
   Hà Nội,
 Tết Tân Hợi


37. 浮 名 
PHÙ DANH
DANH TIẾNG HÃO

1. Nguyên văn chữ Hán:

        浮 名

浮 名 行 乐 债
真 假 实(實)如 何
三 十 唯 尘(塵)土
一 生 欠 酒 茶
诗(詩)才日月减
亲(親)病岁(歲)年多
日 暮 独(獨)西望
远(逺)飞(飛)鸟(鳥)穿 霞

                 1971 年秋, 於河內

2. Phiên âm Hán-Việt:

PHÙ DANH

Phù danh hành lạc trái 
Chân giả thực như hà 
Tam thập duy trần thổ 
Nhất sinh khiếm tửu trà
Thi tài nhật nguyệt giảm 
Thân bệnh tuế niên đa
Nhật mộ độc tây vọng 
Viễn phi điểu xuyên hà 

1971 Niên Thu Ư Hà Nội 

3. Dịch nghĩa:

DANH TIẾNG HÃO

Hai món nợ “danh tiếng” và “hưởng lạc”
Cái thật và cái  giả của chúng là làm sao
Ba chục tuổi chỉ đất và bụi  
Một đời thiếu rượu trà
Thơ phú mòn dần theo ngày tháng
Bệnh tật thêm nhiều mỗi năm qua
Chiều chiều một mình ngồi ngắm trời tây:
Những con chim vút bay xa xuyên ráng chiều

Mùa thu năm 1971 ở Hà Nội 

4. Dịch thơ: Chưa có bài dịch thơ
 

38. BAY VÚT MẤY TẦNG KHÔNG

Máy chữa xong chạy thử
Ca – nô lao ngược dòng
Bọt tung mũi trắng xóa
Sóng cuộn đuôi trùng trùng

Chuyện trên mai pháo nổ
Máy dưới gầm sấm rung
Áo vui reo phần phật
Tóc xỏa bay tứ tung

Trà ngon chén lại chén
Bánh ngọt phong tiếp phong
Rong ruổi buồn căng gió
Lập là chim lượn sông

Đời mấy khi được vậy
Thơ nhạt cũng thành nồng
Lý Bạch có đây nhỉ
Bay vút mấy tầng không !

             11-11-1971, trên dòng sông Đáy


39. MỪNG XUÂN 72
THƯƠNG Ế ẨM THƯƠNG SUÔNG

Lạch cạch xe đạp rỉ
Ngột ngạt bụi phố phường
Gánh hàng xuân, ngoái cổ
Thương ế ẩm, thương suông !

Hà nội, xuân 72


40. Ở ĐỀN SUỐI NGANG, 1

Rậm rì lá khuất ngói phong rêu
Thánh thót chim kêu chuông vọng chiều
Phảng phất khói hương trăng lạnh lẽo
Thẩn thờ giếng ngọc bóng xiêu xiêu

Tháng 9/1972
Đảm bảo giao thông tuyến Hà Nội - Lạng Sơn,
Chốt giữ ba cầu Suối Ngang – Đèo Lửa –


41. Ở ĐỀN SUỐI NGANG, 2

Bốn bề hoang dã núi đồi
Hắt hiu gió lạnh, kín trời mây đen

Tháng 9/1972


42. CÚC VÀNG

Cao khiết Cúc Vàng huy hoàng nở 
Kiêu sa lộng lẫy đón Sắc Xuân 
Mỉm cười chúm chím, nghiêng nghiêng nắng 
Soi bóng ‘Dòng Trong’, thấp thoáng Hương

Hà Nội 2-1973


43. TRẢ CÔNG GIẶT TÃ

Giặt tã cho con mệt lắm
Kể công với mẹ con sao?
Mẹ còn thức khuya dậy sớm
Trả công ba, con cười lên nào!

Con cười trong nôi nhỏ nhẻ
Hoa trái nào đẹp bằng!
Trăng sao nào đẹp bằng!
Trời đất nào đẹp bằng!... 

Tháng 11/1973, Hà Nội


44. MÙA THU, ÁNH MẮT VÀ
NỤ CƯỜI CỦA EM

Đêm sâu thế và trong suốt thế!
Bốn xung quanh, yên ả, lặng hồng hoang
Ta ở đây, một điểm vật chất bé nhỏ mong manh,
Lắng đọng những nghĩ suy, 
rồi tan vào vô cùng vĩnh viễn . . .

Chợt, một ánh hào quang vụt đến,
Chợt, một tiếng ngân nhỏ nhẹ êm đềm
Là lúc Ánh Mắt và Nụ Cười của em,
                           hiện lên trong Tim ta thổn thức…

Sài Gòn, Mùa thu 1981


45. TỰ VỊNH 2 :
LÊU TÊU LÁNG CHÁNG MỘT ĐỜI THỪA

Ngồi rồi ngất ngưởng bút vu vơ
Thơ thẩn khù khờ nỗi thẩn thơ
Chữ nghĩa cùn mòn thơ lẩn thẩn
Huyết tâm khô kiệt bụng tầm phơ
Phố phường ậm ạch ồn xe cộ
Chợ búa, lao xao ế muối dưa
Ngày tháng loanh quanh nhàn với bận
Lêu têu láng cháng một đời thừa

8-1983


TẬP 2

RIÊNG MỘT  ĐÓA HOA LÒNG



46. 琴字诗(詩) -节1 (節1)
CẦM TỰ THI - Tiết nhất
THƠ CHỮ “CẦM” – BÀI 1

赏月
THƯỞNG NGUYỆT
NGẮM TRĂNG

1. Nguyên văn chữ Hán:

琴字诗(詩) -节1 (節1)
赏月

古人赏月酒诗(詩)琴
调(調)曲飘摇笑美人
赏月我今星万(萬)点
静思明月想鸣(鳴)琴  

1965.7.15河内百科大学(學) 

2. Phiên âm Hán-Việt:

THƠ CHỮ “CẦM” – BÀI 1
THƯỞNG NGUYỆT

Cổ nhân thưởng nguyệt tửu thi cầm 
Điệu khúc phiêu diêu, tiếu mĩ nhân
Thưởng nguyệt ngã kim tinh vạn điểm
Tĩnh tư minh nguyệt tưởng minh cầm
 
1965.7.15 HÀ NỘI BÁCH KHOA ĐẠI HỌC

3. Dịch nghĩa:

THƠ CHỮ  “CẦM” – BÀI 1
NGẮM TRĂNG

Người  xưa thưởng  nguyệt Rượu, Thơ, Cầm (đàn)
Giai điệu phiêu diêu, với nụ cười của người đẹp
Ta nay thưởng nguyệt với hàng vạn sao trời
Thầm nghĩ về vầng trăng sáng (Minh Nguyệt), nhớ nhung cây đàn đang réo rắt (Minh Cầm)

1965.7.15  
ĐẠI HỌC BÁCH KHOA HÀ NỘI

4. Dịch thơ: Chưa có bài dịch thơ


47. 琴字诗(詩) -节2(節2)
 CẦM TỰ THI - Tiết nhị
THƠ CHỮ “CẦM” – BÀI 2

静夜
TĨNH DẠ
ĐÊM VẮNG

1. Nguyên văn chữ Hán:

琴字诗(詩) -节2(節2)
静夜

谁(誰)琴婉转(轉)相思曲
静夜徘徊依柳闻(聞)
万(萬)隔此怀(懷)难(難)共解
何时(時)金玉会(會)明心
1965.7.25河内百科大学(學)

2. Phiên âm Hán-Việt:

CẦM TỰ THI - Tiết nhị
TĨNH DẠ

Thùy cầm uyển chuyển tương tư khúc
Tĩnh dạ bồi hồi ỷ liễu văn
Vạn cách thử hoài nan cọng giải
Hà thời Kim ngọc hội Minh tâm?
                        
    1965.7.25 HÀ NỘI BÁCH KHOA ĐẠI HỌC

3. Dịch nghĩa:

THƠ CHỮ  “CẦM” – BÀI 2
ĐÊM VẮNG

Đàn ai  đang uyển chuyển khúc tương tư
Đêm vắng bồi hồi tựa góc liễu lắng nghe
Xa nhau vạn dặm, với nhớ nhung sâu nặng, thật khó lòng tìm ra  cách cùng nhau giải tỏa
Biết đến bao giờ viên ngọc quý được hội hợp với  Trái tim hồng ?

1965.7.25  ĐẠI HỌC BÁCH KHOA HÀ NỘI

4. Dịch thơ: Chưa có bài dịch thơ


48. 琴字诗(詩) -节3(節3)
CẦM TỰ THI -  Tiết Tam
THƠ CHỮ  “CẦM” – BÀI 3

琴 声(聲)
CẦM THANH
TIẾNG ĐÀN  

1. Nguyên văn chữ Hán:

琴字诗(詩) -节3(節3)
琴 声(聲)

远 (逺)处(處) 琴 声(聲) 入 寂 园(園)
孤 人 孤 感 感 孤 天
琴 声 不 散 愁 加 重
梦(夢) 见(見) 红(紅)心 起 玉 泉

1965/8  河内百科大学(學)

2. Phiên âm Hán-Việt:

CẦM TỰ THI -  Tiết Tam
CẦM THANH

Viễn xứ cầm thanh nhập tịch viên
Cô nhân cô cảm cảm cô thiên
Cầm thanh bất tán sầu gia trọng
Mộng kiến hồng tâm khởi ngọc tuyền
                  
             1965.8  HÀ NỘI BÁCH KHOA ĐẠI HỌC
            
3. Dịch nghĩa:

THƠ CHỮ  “CẦM” – BÀI 3
TIẾNG ĐÀN  

Tiếng đàn xa xôi vẳng vào nơi vườn vắng
Một người cô đơn, với tình cảm cô đơn, cảm thấy đất trời cũng cô đơn
Tiếng đàn không dứt, nỗi buồn thêm nặng trĩu
Mơ thấy từ Trái tim hồng tuôn ra Dòng Suối Ngọc!

1965.8  ĐẠI HỌC BÁCH KHOA HÀ NỘI

4. Dịch thơ: Chưa có bài dịch thơ


49. 琴字诗(詩) -节4 (節4)
CẦM TỰ THI  - Tiết tứ
THƠ CHỮ “CẦM” – BÀI 4

湖边(邉)感
HỒ BIÊN CẢM
CẢM NGHĨ BÊN HỒ

1. Nguyên văn chữ Hán:

琴字诗(詩) -节4 (節4)
湖边(邉)感

优(優)柔垂柳细围(圍)湖
碧草青天照画(畫)图(圖)
飘荡白云(雲)游水底
琴声(聲)一响(響)滚青波

1965.8河内百科大学(學)

2. Phiên âm Hán-Việt:

CẦM TỰ THI  - Tiết tứ
HỒ BIÊN CẢM

Ưu nhu Thùy liễu tế vi hồ
Bích thảo Thanh thiên chiếu họa đồ
Phiêu đãng Bạch vân du thủy để
Cầm thanh nhất hưởng cổn thanh ba

1965.8 HÀ NỘI BÁCH KHOA ĐẠI HỌC

3. Dịch nghĩa:

THƠ CHỮ  “CẦM” – BÀI 4
CẢM NGHĨ BÊN HỒ

Rặng liễu mềm mại vây kín quanh hồ
Trời xanh và cỏ biếc chiếu rọi mặt hồ, thành một bức tranh đẹp 
Mây trắng phiêu đãng chu du dưới đáy nước
Một giọng đàn ngân lên, mặt hồ dậy sóng xanh

1965.8 ĐẠI HỌC BÁCH KHOA HÀ NỘI

4. Dịch thơ: Chưa có bài dịch thơ


50. EM HẸN 

Mỏi chờ em hẹn, đã tròn trăng
Xanh ngắt trời xanh, mây trắng bông
Em hẹn, hẹn rồi, rồi quên nhẽ ! ?
Thì em đừng hẹn có hơn không !

15-9-1965 Việt Yên, Hà Bắc


51. NGẮN NGỦI

Ngắn ngủi thế thôi ư ?
Tình đời  ! ôi khe khắt
Bao giờ trọn ước mơ !
Lòng này, thôi gói chặt !

Xuân Bính ngọ-1966


52. HẬN TÌNH

Muốn gói tình anh mấy vần thơ ngắn
Gói ! Gói  gì?... tan nát ! dở dang!
Muốn thét  vỡ trời cho lòng đỡ nặng
Thét ! thét gì?.. nghẹn nghẹn ngang ngang !

23-7-1966 Hà Nội - Hà Bắc


53. TÔI KỂ CHUYỆN LÒNG

Người mà tôi yêu đã sang rồi Bu đa pét
Nàng đi tự bao giờ tôi nào được biết
Nàng chẳng yêu tôi sao tôi cứ mộng mơ
Tôi đã phải quên nàng, sao còn mong muốn cuộc tiễn đưa!

Người tôi yêu đang thênh thang bên Bu đa pét
Tấp nập phố phường,  tưng bừng lễ tết
Hẳn chẳng bao giờ Nàng nhớ năm xưa
Chẳng bao giờ thoáng nhớ tình tôi
                     thắm đượm những vần thơ !

Người tôi yêu sẽ thành người Bu đa pét
Nàng sẽ yêu một chàng dòng trâm anh thế phiệt
              Sang hơn tôi và mọi thứ hơn tôi
Chỉ mong nàng sẽ nhận một tình yêu sánh kịp tình yêu của tôi thôi!

Ơi người ta yêu ở bên trời Bu đa pét
Dòng thời gian cuộn tình ta ngổn ngang dào dạt
  Đêm nay thao thức, to nhỏ chuyện lòng với mảnh trăng khuya
Trăng sẽ đi, đi mãi, đến bên kia!

         Bắc Giang, 12-1966


54. RIÊNG MỘT ĐÓA HOA LÒNG

Hoa đây đua nở bốn mùa
Thủy chung hoa tím mộng mơ hoa vàng
Hoa nghiêng suối vắng mơ màng
Hoa soi giếng thẳm, đường làng chen hoa
Hương hoa thoang thoảng vườn xa
Thẫn thờ bướm lạ, lân la ong gần!

Nhìn hoa luống những âm thầm
Cúi đầu riêng tưởng Hoa Lòng xa xôi! 

 VI 1967 Hà Bắc


55. NHỚ CHUYỆN XƯA

                   1
Rặng liễu hồ thu ru tiếng gió
Lung linh nước biếc Cúc khoe vàng
Đôi bờ ngơ ngẩn: đôi bờ lạ
Khao khát gần nhưng sợ phải sang !
2
Sợ phải sang, thành dang thành dở
Liễu hồ thu gió vẫn rì rào
Nước lặng xanh bóng Cúc vạn sao
Hương muôn thuở ngạt ngào ngơ ngẩn…!

Thu 1968 Hà Nội


56. MỘT KỶ NIỆM NGÀY XƯA THÂN ÁI

 Tôi muốn bên này
           nắm tay Ngưu Lang làm bạn 
 Tôi muốn bên kia,
          em cùng Chức Nữ ngóng Ngân Hà
Chẳng muốn hơn
Dù biết lòng mình nặng tháng bảy mưa sa
Tôi sợ Cầu Ô kia một ngày nối lại…
Tôi nhớ em – một kỷ niệm 
                                     ngày xưa thân ái
Ngời sáng lòng tôi
đêm dài ngôi sao sáng Vêga
       Tôi chẳng muốn dầm dề mưa rơi tháng bảy
       Mây rủ trời đêm,
                     ngầu đục Ngân Hà !
 
5-12-1969 Hà Nội



TẬP 3

EM ĐI LẤY CHỒNG,
MỘT NGÀY MƯA BAY



57. BÀI THƠ TÌNH TẶNG NGƯỜI YÊU LÝ TƯỞNG

Suối tình trong soi em bên bờ đá 
Chuốt tóc dài dệt một đường tơ
Đáy nước em cười thẹn thùng ửng má
Anh tìm trong mắt đẹp một vần thơ

Nàng Tiên của anh ! Em buông chân đùa nước
Dậy sóng vàng tan muôn vạn cánh hoa
Em ngơ ngác : « hai đứa thành xanh biếc
Lắng chìm trong vô tận tựa lời ca !? »

Rồi sóng lặng suối gương êm chảy
Nước ngần trong đôi cặp mắt long lanh
Ôi huyền diệu ! Em ngơ ngẩn hỏi :
‘ Tự bao giờ ta rời cõi biết xanh ? ‘

Hỡi em yêu ! Người tình lý tưởng
Trong sạch tình ta nước suối rừng mai
Son sắt tình ta suối chảy đời đời
Tươi mát tình ta xanh tươi cỏ suối !

Suối tình ta, suối ngọt ngào mãi mãi…!

 (Ký ức về những giấc mơ chưa trọn của tuổi 20)
29-4-1964


58. SAO HẠT NẢY MẦM

Mảnh vườn con, mưa đêm qua gội sạch
Cây lá rung rinh chim gọi đàn ca hát
Nắng mai vui, nhảy nhót cành xanh
Đất thoảng sương thơm mát ngọt lành
Một mầm non bụ bẫm nhô lên
                                  hiên ngang
                                  chứa chan hy vọng !

Ta nắm tay nhau vườn xanh nắng ấm
Hạt mưa đêm qua
           đọng trên cánh hoa
           ngậm ánh mặt trời
          tỏa màu rực rỡ

Mắt đen huyền, má tròn ửng đỏ
Em mân mê mầm non mới trổ
Hỏi Anh: “sao hạt nảy mầm?
 Tại đất trời?
 Tại mưa đêm ? tại gió ?
       Tại nắng mai ?
 Tại chim ca hoa nở ?
Hay tại đôi ta…?”

Thu 1964


59. HAI BÀI THƠ TẶNG MỘT MỐI TÌNH DANG DỞ

BÀI 1: CHO TÌNH TA LẮNG THÀNH GIỌT LỆ TRONG 

Núi cao ơi ! rẽ đường mây cho ta lên đỉnh
Mây quyện hồng, ta gửi cả tấm tình thương
Theo mây bay tình ta lan vạn dặm
Tô đẹp trời cao tưới mát nhân gian !

Sông dài ơi ! hãy mở lòng dậy sóng
Hòa tình ta thơm dòng chảy triền miên
Sôi bể rộng bằng lửa tình rực nóng 
Ấm ngày đông xua giá rét tan !

X. y. ơi ! Anh muốn đến bên em, lặng lẽ
Cho tiếng thở dài dằn nghẹn tim thương
Cho núi tan mây, sông dài ngừng chảy
Cho Tình Ta lắng thành những giọt lệ trong…
     
 10-10-1964


60. HAI BÀI THƠ TẶNG MỘT MỐI TÌNH DANG DỞ

BÀI 2: 
DÙ QUAY CUỒNG BÃO CÁT, DÙ ÀO ẠT SÓNG XÔ

Anh chưa thấy
                  buổi chia tay
                      dưới rừng cây 
                                      hiu hắt
Anh chưa nghe
                            bản tình ca 
                                  giữa lòng ta 
                                       vội tắt
Anh chưa hôn
                           lên môi em 
            chiếc  hôn cuối cùng 
                      tan nát                                           

Dù nơi đây, sa mạc
                             quay cuồng
 bão cát
Dù nơi đây, biển cả
                            ào ạt 
                                   sóng xô

Anh vẫn yêu em,
                        vô bến,
                                     vô bờ…
                  
Chúng ta yêu nhau
                       tình sâu
                                   nghĩa nặng
Chúng ta yêu nhau
                đau khổ
                       khôn cùng
                                son sắt 
                                        thủy chung !
Dù em sắp đi lấy chồng
Dù quay cuồng
                         bão cát
Dù ào ạt 
                         sóng xô… 

                 11-1964


61. MÙA HÈ HỌC TOÁN

 Mồ hôi chảy vã hai hàng
Tích phân mấy lớp theo đường nào đây
Líu lo chim hót ngọn cây
Tích phân nghìn lớp theo dây tơ hồng

                       Hè 1965 (tập làm Ca dao)


62. CÔ ẤY ĐÃI TÔI MỘT NỤ CƯỜI

Cô ấy đãi tôi một nụ cười
Xuân tình phơi phới thắm làn môi
Gật thì rất dở, lắc càng dở
Lắc thì không nỡ, gật lôi thôi!

Hè 1965
ĐHBKHN


63. NHỚ CHUYỆN NÀNG QUÂN :
SÔNG THƯƠNG HAI NỬA THẪN THỜ TRÔI

Bắc Giang xuân trước chuyện Nàng Quân
Một gặp, một quen, một mến thân
Rồi nhớ, rồi thuơng, rồi thổn thức
Khi xa…, bỗng chốc hóa thành không!

May mắn thu nay ghé Bắc Giang
Chiều tà thơ thẩn bến Sông Thương
Bâng khuâng nhớ nỗi xuân xưa ấy
Xuân hỡi ! xa xôi mấy dặm đường?

     Gọi rằng chút nghĩa lại nhà chơi !
Rêu kín nền xưa, vách tả tơi
Nhà chuyển xa rồi nàng chẳng thấy
Sông Thương hai nửa thẫn thờ trôi !

              9 -1965


64. HÒ HẸN THIÊN THAI

Tòa Thiên Nhiên ngọc ngà lồ lộ
Đồi mướt xanh, nệm cỏ trăng sao
Chị Hằng ơi ! buông thêm nữa ngọt ngào
Và lắng xuống, hỡi đêm sâu ! 
                              xem ta du ngoạn 
Thiên Thai đây !
Trăng Tháp Ngà phập phồng lay động
Cửa Đào Nguyên mở khép chập chờn
Mịn mịn, dày dày, ngồn ngộn tuyết sương
Lai láng, ảo huyền, mơn man, bất tận.

Ơi hương cỏ đậm đà vương vấn
Ơi mắt huyền đắm đuối mơ màng
Ta ở nơi nào? vô thủy, vô chung
Bồng bềnh mông lung chơi vơi ngây ngất

Say vị ngọt sương Tháp Ngà đọng mật
Hé cửa Thiên Thai, nghé mắt Động Tiên
E vỡ hương đời, chưa nỡ lội Đào Nguyên
Khép cửa lại, bàng hoàng, ngơ ngẩn

Bình minh lên
Vừng đông hồng
Bịn rịn
Thiên Thai ! Thiên Thai ! 
Ôi Hò hẹn . . .

Hò hẹn Thiên Thai trăm năm một bận
Hương cỏ Thiên Thai vương vấn ngàn năm!

                                                 24-8-1967

Đồi Bình An Hạ, xã Tiền Phong, 
huyện Yên Dũng, tỉnh Bắc Giang


65. HÓA GIẢI HẬN BẾN BỜ :
LAO NHỊP CẦU TÌNH

Đêm nay Ngân Hà chảy xiết
Chàng Ngưu ả Chức ngậm ngùi
Nhìn nhau hận đôi bờ cách biệt
Một dòng trắng bạc ngăn đôi !

Một dòng trắng bạc ngăn đôi                     
 Ngân Hà ơi  ! ơi dòng sông vĩnh viễn
Mỗi tiết mưa Ngâu
              nước mắt lứa đôi tràn bờ ngập bến
Dòng sông Ngân cuồn cuộn hận chia phôi
Nước mắt cứ tuôn
                          dòng bạc cứ trôi
Lơ đãng, vô tình, tàn nhẫn !...

Ngưu Chức hỡi, thôi đừng ôm hận
Mỏi mòn chờ tiết mưa ngâu

Hãy sắm thuyền con, gắn một mái chèo
Sông Ngân đó có Ta sớm chiều đưa đón
Đôi lứa hẹn hò, dù sóng cồn nước cuốn
Dù gió mưa, vẫn nhịp con đò
Dòng bạc lung linh, bến bến bờ bờ …

                      *
Đêm nay như bến sông Ngân thao thức
Bên kia dòng đời đẫm lệ mắt ai ?
Kìa lá thuyền tình nhấp nhô sóng biếc
Bến đợi 
Bờ chờ
Mà hờ hững trôi xuôi !

Anh không muốn làm Ngưu Lang nuốt hận
               và em chỉ là Chức Nữ chung tình
Anh muốn chúng ta làm ngừơi trần hạ giới
Lao Nhịp Cầu Tình qua mọi cách ngăn !

                              1967, Hà Bắc


66. ANH ƠI ANH ! 
EM KHÔNG CÒN KHÓC NỮA

Mảnh Hồng Nhan của tôi !

Anh ơi anh !
Em vốn là đóa hoa
Nắng mai vàng sương ngọt
Chim chuyền cành ca hót
Chúm chím nở đầu cành

Em vốn cánh bướm vàng
Dập dờn hoa hồng nở
Hồng nghiêng nghiêng lá xanh
Bướm vờn bay theo gió

Em vốn mùa sen rộ
Ngây ngất hương đêm lành
Đêm bâng khuâng thương nhớ
Hương thương nhớ mông mênh …

Hoa em lân la ong
                         xót  xa tàn, cạn nhị
Bướm em nô đùa trẻ
Đau đớn nát cành vàng
Hương em say đắm lòng
       xót hương tràn ô uế
Nước mắt em dâng sông tràn bể
Đắng cay cái mảnh Hồng Nhan !

     Rồi một ngày gặp anh !
Anh cúi nhặt hoa em
       Dội mưa tình rửa sạch
       Tiếp nhựa đời mát ngọt
Anh nâng sửa cành vàng
       Phủi bụi vương tơ lòng
       Nối khâu lành cánh bướm

Gió hồn anh bay lượn
        Lọc sạch trời đêm trong
       Gọi sen mùa tỏa hương !

       Ôi! Hạnh phúc vô biên
Say sưa và đằm thắm
Nay trong đài hoa trắng
       Khoe nắng nhị ngọt lành
Nay trong cánh bướm vàng
       Vờn hoa hồng trước gió
Nay hương sen thương nhớ
       Lịm mát đêm trăng thanh
Đã thấm nặng tình anh !

Anh ơi Anh ! Em không còn khóc nữa
Lau sạch lệ xưa đã hàng hàng hận ứa
Đáy yêu thương kết đọng hạt
                         nước mắt sướng vui
     Trong suốt pha lê, in tỏ nét đời 
     Rực rỡ sáng ngời bóng hình anh yêu quý!

VII -1968

 
67. TÌNH TA…

Ở phương nao? ơi người tình mơ ước !
Ơi cánh chim trời biển xanh bát ngát
Tìm nhau…
                 Mây khuất, mù che!
Khối tình ta:
                  trong suốt đảo pha lê
 Đợi chim 
               một ngày về dừng cánh
Hót reo vui
               biển hào quang lấp lánh
Gió lòng ta
              buồn tắm nắng rộn ràng
Trời xanh lồng lộng,
Mây nước mênh mang
Thênh thang đường muôn bước

Xa xôi thay! ơi người tình mơ ước!
Xa xôi thay ơi người tình mơ ước!
Tình ta…                   
12-1968


68. EM HƠN HẲN NÀNG TIÊN, 
EM LÀ NÀNG THƠ ĐÓ !

(tặng Hạnh Phúc và Đau Khổ của bạn tôi)

Em không phải là Nàng Tiên
Nàng Tiên mang phép lạ Nhà Trời
Sa vào cuộc đời,
            thắp Ngọn Nến Hồng Hạnh Phúc
Ấm áp phòng khuê, ngọc ngà gấm vóc

Nhưng chưa có Nàng Tiên nào biết khóc
Đời Tiên chỉ biết sướng vui
Đời Tiên là cõi sướng vui…

Còn em, em không có Phép Lạ Nhà Trời
Chẳng có Xe Mây 
                      trốn bất công về Thượng Giới

Thổn thức đời em một trái tim nóng hổi
Thấm nhòa lệ thương đau
Rực rỡ lòng em 
      một tình yêu thơm ngát, đẹp muôn màu
                 êm ả trời chiều, thẳm sâu biển cả

Em !
      Em thật đẹp đẽ
       Em thật dịu hiền
     Như một Nàng Tiên
Nhưng em còn hiền dịu và đẹp đẽ hơn nhiều lắm
Nàng Tiên tựa nhánh đào
                   chạm ngọc hồng pha ngọc trắng
Quý giá thiêng liêng nhưng yên lặng, lạnh lùng
Em là nhành đào, dào nhựa sống mùa xuân
Nảy lộc rộ hoa khi tưới gội ánh sáng và hơi ấm của một tình yêu nồng nàn dào dạt.

 Thiệt thòi thay những tình yêu chỉ phấn
hồng, gấm vóc
Nhạt nhẽo thay những tình yêu
       không chua chát đắng cay 

Ôi ! tình em bát ngát đắm say
Như cánh phượng hoàng bạt mây quẫy gió 
Như chớp lửa xé đêm đen bão tố
Như động Thiên Thai
                            suối róc rách Vườn Đào
Như hương sen ngào ngạt đêm sao
Như sóng bể dạt dào năm tháng…

Cảm ơn em ! 
Cảm ơn muôn vạn
Không có em ai khơi suối yêu thương
    Chỉ có Tình Yêu, 
       Sức Sống, 
              và Tâm Hồn em 
mới đốt Ngọn Lửa Lòng Thi Sĩ cháy bùng

Em không phải là Nàng Tiên !
Em không phải là Nàng Tiên !
Em là Nàng Thơ đó !

12-1-1969


69. NGÀY CƯỚI ANH :
TAY CHUNG TAY MÃI MÃI

Tiệc cưới đang vui
Cô Dâu thẹn thùng đưa chùm hoa trắng
 tinh tươi vào lọ
 Chàng Rể mắt sáng ngời, chung tay đỡ 
 Nhìn nhau cười…
         Ôi! hạnh phúc nở theo hoa !

Chỉ thế thôi ! giản dị , đơn sơ
Nhưng có phải
Như bên chùm hoa cuới đêm nay
                       tay chung tay, mãi mãi
Gió tình yêu dong con thuyền hạnh phúc biển khơi !

Chỉ thế thôi, tiệc cưới đang vui
Cô Dâu thẹn thùng đưa chùm hoa trắng tinh tươi vào lọ
Chàng Rể mắt sáng ngời, chung tay đỡ 
Nhìn nhau cười…
        Hạnh phúc nở cùng hoa !

2-2-1969, HN


70. MẮT EM NẶNG U SẦU

Tình cờ gặp  em buổi chiều mồng 2 Tết
XY….  ơi ! mấy xa xôi cách biệt
Đến hôm nay
                       nào biết lại gặp nhau !

Đứng đó nhìn anh, mắt em nặng u sầu
- Ôi có phải nỗi buồn đau của
                          tình xưa dang dở
Đã hòa đậm u buồn và thẳm sâu
                                       vào đôi mắt em đó
Bên người chồng sẽ cưới, em nhìn anh !

Em nhìn anh,
Em lặng thinh, 
em cứ lặng thinh
Không một lời to nhỏ…

Ra thế đo! XY… ơi !
Em vẫn là em ngày xưa tháng cũ
Anh hiểu rồi ! anh hiểu cả lòng em
X… ơi ! những gì có thể lãng quên ?

Nhưng , X… !
Em hãy nhớ bên mình em còn hạnh phúc
                               người chồng sẽ cưới !

Xuân 1969


71. QUẢY  THÊM

Quảy thêm cái lẵng Xuân Tình
Đung đưa  hoa lá tênh tênh tuyết hồng
Cao non, rộng bể, dài sông
Lẵng theo lẽo đẽo cho lòng xuân reo !

Hè 1969.


72. CHẮC HẲN EM XƯA ĐÃ LẤY CHỒNG

  I
Thấp thoáng sương mai ai đến trường
Phòng ai cửa sổ rõi đường sương
Ơi cô tóc ngắn xinh xinh ấy,
Cô bước đi rồi ai vấn vương…

Nhiều bận gió dồn nghiêng nón ướt
Trời đông mưa rét hàng cây run
Đường quen, nơi ấy, em chầm chậm,
Cửa sổ gió gào, anh đứng trông

Trưa hè từng bữa chờ bên cửa
Đã biết nhau rồi, sao chẳng quen ?
Kìa nắng thổi hồng đôi má ửng ?
Hay vì ánh lửa dội tim em ?

Từ buổi má hồng không hẹn ấy
Thu đông xuân hạ cuộc xoay vần
Con đường, cửa sổ xích gần lại
Gần lại, mà sao cư xa xăm…?!

II

Chuyện ấy lâu rồi, nay trở lại
Nhà xưa cửa sổ lá hoa chen
Hàng cây đường cũ cao hơn trước
Thấp thoáng xa gần đâu bóng em!

Chắc hẳn em xưa đã lấy chồng
Những đêm ấm áp mặn tình nồng
Xin em đừng phải trở trăn giấc:
Cửa sổ, đường xưa, má ửng hồng . . . !

                               Cuối năm 1969


73. BÀI THƠ BÊN DÒNG SÔNG THÁI BÌNH

Tặng Hiệu Anh 

Những buổi bình minh
Say hừng sáng dòng sông
Ta chờ đón nắng hồng

Nàng Thơ đến
Vẫy gọi mây ngũ sắc chốn chân trời
                             phương đông lộng lẫy
Gọi lớp sóng xà cừ đang reo vui múa nhảy
Bắt nhịp cho ta nối dài vần điệu yêu thương

Những canh khuya
Sông dài êm êm
Ta trầm ngâm
Ôm đàn
Mơ màng cõi mộng,
Nhớ nhung tan trong những giai điệu ngọt ngào
Những ước vọng tình yêu theo trăng trong vời vợi  trời cao
Dịu dàng, Nàng Thơ lại đến…

Giờ đây, 
Cảm ơn ! cảm ơn Nàng Thơ đã đến
 Nhưng nay Nàng Thơ không thể   
 bắt nhịp cho ta được nữa rồi
Bởi trái tim ta đang nóng hổi sục sôi
Đắm say tình yêu em, tình yêu vĩnh viễn
Người bắt nhịp cho mọi giai điệu của đời ta là em, người suốt đời ta yêu mến !

Em thân yêu !
Một chiều hè, xa dòng sông Thái bình
Về dòng sông quê hương…

Dòng sông  quê hương !
Nước xanh trong
          hàng tre đung đưa ca hát 

Một phút
Lòng bỗng xôn xao
Ôi ! Tình em và màu xanh trời cao
      Tình em và dòng sông mát ngọt

Em về đây chăng ?
       Gắn bó muôn ngàn thân thiết
Em về đây chăng 
       Êm đềm những ký ức tuổi thơ
       Chở che, đùm bọc, mặn mà !
Ấm áp, rộn ràng, thiết tha, đằm thắm

Dòng sông Thái Bình nhấp nhô sóng
Dòng sông quê hương cũng sóng nhấp nhô
Em thân yêu ơi !
Ta đi trong yêu thương
Đâu bến, đâu bờ …

Hải Dương, Thu 1970


74. XA & NHỚ

Tặng Hiệu Anh

Nguyễn Bính:Ví như nhớ có như  tơ nhỉ
          Em thử quây xem được mấy vòng ?

Nỗi nhớ của ta
                    một Sợi Chỉ Màu
Quây vòng năm tháng 
Dăng dài mọi chốn ta qua

Uớc gì, một đêm khuya
Ngọn đèn quen cũ
Thì thầm gió cửa
              nhắc nhủ những ngày xa nhau
Bên em, ta trao Sợi Chỉ Màu
Ngắm nhìn em tay dịu dàng tết Sợi

Sợi Nhớ Nhung, đôi tay em sôi nổi
Lung linh ngưng đọng thành một vì sao !
Ta sẽ hái sao, nâng lên
Trao chiếc hôn nồng cháy, ngọt ngào
Rồi cài lên mái tóc em
Cài lên ngực em
          nơi có  trái tim
         của ta và của em
         suốt những tháng năm xa và nhớ !

Xuân 1975


75.  BIẾT CÓ BAO GIỜ 
     
Về thăm vùng lụt Hải Dương
Nhớ chuyện xưa

Thông cao trơ trọi trăng suông
Mênh mang nước bạc lạnh lùng sương sa
Lối đi xưa, một mình ta
Bước buồn nặng bước, lòng xa nặng lòng

Mông lung bốn mặt mông lung
Đâu rồi trăng sáng hàng thông hẹn hò
Đâu rồi xanh mạ ước mơ
Đâu rồi tiếng gió nhỏ to ân tình?

Trăng suông nước bạc tàn canh
Chim đêm lặng lẽ lìa cành bay xa
Bơ vơ một mảnh tình ta
Sương sâu lạnh lẽo trăng già bơ vơ!

Người tình ơi! Biết có bao giờ
Trăng xưa lại sáng đường xưa hẹn hò
Mạ xanh xanh lại ước mơ
Đồng xanh gió lại nhẹ đưa ân tình
Đôi ta thổn thức tàn canh
 Yêu thương kể lại ngọn ngành yêu thương.

9-1971


76. TRÁI ĐẤT ƠI !
(Bài thơ viết dở dang)

Trái đất ơi! Hãy dừng lại chút nào, 
Nghe ta kể chuyện tình muôn thuở.

Tháng 5/1972


77.   MÙA THU, ÁNH MẮT
VÀ NỤ CƯỜI CỦA EM

Đêm sâu thế và trong suốt thế!
Bốn xung quanh, trên dưới lặng hồng hoang
Ta ngồi đây, một điểm vật chất bé nhỏ mong manh,
Lắng đọng những nghĩ suy, 
                rồi tan vào vô cùng vĩnh viễn…

Chợt, một ánh hào quang vụt đến,
Chợt, một tiếng ngân nhỏ nhẹ êm đềm,
Là lúc Ánh mắt và Nụ cười của em
            hiện lên trong Tim ta thổn thức…

Mùa thu 1981


78. EM ĐI LẤY CHỒNG, TRỜI CÒN MƯA BAY . . .

Em đi lấy chồng 
Một ngày mưa bay
Nhạc cưới nghiêng ngả
Tiệc cưới tỉnh say 
Chồng em khấp khởi
Hòn ngọc về tay
Đèn hoa rực rỡ
Hạnh phúc tràn đầy 

Mắt em xa xăm 
Một trời mưa bay
Một cánh chim vỗ
Góc trời chân mây 
Cánh chim không mỏi
Về đâu? về đâu?. . .
Mắt hồng thổn thức 
Đi đâu? đi đâu ? . . .

Ơi em bé bỏng 
Hạnh phúc trong tay
Khổ đau trong tay 
Vạn nghìn giữ chặt
Tháng năm dằng dặc
Trời còn mưa bay 

Mưa bay 
Mưa bay
Mưa bay . . . 

                      Lêningrad 1991


79. SẮC MÀU NỖI NHỚ 

Hôm qua tuyết rơi, nay lại tuyết rơi 
Người ở phương nao, tuyết trắng đất trời 
Nào biết sắc màu trăm năm nỗi nhớ 
Chợt nhận ra: màu trắng tuyết tinh khôi 

Minsk 11/1996


TẬP 4 

VƯỜN NHÀ TUỔI  60:
TRÀ THƠM, BÀN ĐÁ, LÁ VƯỜN XANH ! 


80. BÀI THƠ TẶNG MẸ KÍNHYÊU, 
MỪNG 80 MÙA XUÂN CỦA MẸ

Tám mươi xuân mẹ, vườn hoa trái
Tóc trắng, răng đen đẹp mặn mà,
Mắt sáng, tai tinh, trí sáng suốt,
Ung dung đĩnh đạc, dáng khoan hoà,

Chân trời góc bể vạn trùng xa 
Thương nhớ mẹ yêu lòng nguyện ước :  
Một bước đường mây con lại nhà
Nhà xưa vườn cũ trái và hoa

Bà nội, cha yêu cùng trở lại
Cả nhà xúm xít tựa năm xưa
Trong ngoài ríu rít những vần thơ
Lời bà ngâm ru: Âm vang trầm lắng

Mái ấm, chiều buông, rộn tiếng ca,
Ghi - ta cha đệm, con ngân nga,
Một nhà ấm áp vui sum họp,
Bát ngát sông xanh trăng gió hòa

*
Ơi dòng sông xanh trôi trước ngõ,
Những mùa trăng, sông no nê gió,
Triều dâng, 
       thuyền ngược Phố thảnh thơi,
Nước triều về, bè gỗ thả xuôi,

Xuôi, xuôi mãi, thuyền xuôi ra biển,
Biển mênh mông, biển cuối chân trời,
Rộng cánh buồm, 
                   ngược, xuôi, thuyền, bến,
Bến bờ, sông nước, thuyền ra khơi …
      
    *
Mẹ đã mòn vai: quyển sách, bát cơm,
Lòng chân chất, chỉ niềm ao ước nhỏ:
 Con cháu nên người, giữ trọn từ tâm,
Trung thực thanh cao, không nề gian khó.

Đáp lòng mẹ, chúng con sớm tối,
Vững chèo lái, nếp thường quen lối,
Rồi cháu con nối bước cha anh,
Sánh bạn hiền năm châu tứ hải.

Hội rồng mây đậu bến vinh quang,
Mẹ mỉm cười, non nước huy hoàng,
Hồng đua nở thắm tươi xuân sắc,
Nheo mắt nhìn: hương thơm ngây ngất!

Tuổi tám mươi lòng mẹ thảnh thơi,
Hoa hồng và gạo thơm trong tay,
Trời thương mẹ lòng thành vất vả,
Thưởng cho mẹ tuổi già mạnh khoẻ.

Trời Sài gòn xanh cao lộng gió,
Bến Hồng Hà sậm đỏ phù sa,
In hình mẹ nơi vườn xưa trĩu quả,
Đàn cháu con không mỏi bước chân xa !…

                         Nguyễn Thị Sơn Thanh
                           Nguyễn Bách Phúc

Hà Nội – Moscow 4-2000       


81. MỪNG ÔNG BÀ VÕ KHẮC THÀNH

  Nhân Bà 70 tuổi, và 45 năm thành hôn.
Bảy tư (74) tuổi, anh như chàng trai trẻ 
Bảy mươi (70) xuân, chị tựa đóa hoa hồng 
Bốn lăm (45) năm, vẹn nghĩa tình son sắt
Đường còn xa, thanh thản bước song song.

  SÀI GÒN,  Xuân 2003


82. BÁC TUỔI BẢY MƯƠI : CÂY ĐẠI THỤ
Kính Mừng Bác Nguyễn Cát bảy mươi xuân !

Bác tuổi bảy mươi: cây cao bóng cả,
Gốc vững Xa Lang, lá tỏa Sài gòn
Chở nắng che mưa đàn đàn con cháu 
Chắt lọc cho đời trái ngọt hương thơm !

Cháu: TS Nguyễn Bách Phúc
Sài Gòn 2004


83. VƯỜN NHÀ TUỔI 60
TRÀ THƠM, BÀN ĐÁ, …
LÁ VƯỜN XANH !

Sáu mươi lên lão lá vườn xanh
Ríu rít chim ca trái trĩu cành 
Gió dãi mưa dầu, hoa nở thắm
Giông dồn bão dập, nụ vươn nhanh 
Mây chiều đủng đỉnh, chim bay vút
Nắng sớm xôn xao, bướm lượn quanh
Mỗi giọt sương đeo: lấp lánh ngọc 
Trà thơm, bàn đá, … , lá vườn xanh!

          Sài Gòn 2004


84. ĐÁ BANH

Đá banh được lọt vòng chung kết
Khoái chí cười « khà », hết cỡ chưa !
Trận cuối áo phơi Trời đã định
Gắng lên ! Đá đẹp, giữ màu cờ !

Sài Gòn. Tháng 4 năm 2011, 
 
(Được UB MTTQVN TP HCM cho làm Ứng cử viên chính thức vào Quốc hội VN)


85. TUỔI 70
VUI HẸN XUÂN TRỜI 
BA CHỤC NỮA

Bảy mươi dìu dặt nhả tơ lòng,
Ấm áp lòng son ngọn lửa hồng.
Son sắt lẽ đời: lời mặn ngọt,
Thép gang lý vật: gốc sâu nông,
Nỗi niềm non nước hòa hơi thở,
Hạnh phúc nhân quần dội ước mong.
Vui hẹn xuân trời ba chục nữa,
Còn thân còn nguyện nhả tơ lòng.

Năm 2014, 70 tuổi, ở Sài Gòn.


86. ĐẤT NƯỚC MÌNH
KHÔNG NGỘ QUÁ ĐÂU EM !
(trả lời cô giáo Trần thị Lam :

Bài “ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH ?”)

Nguyễn Bách Phúc

Đất nước mình không ngộ quá đâu em!
Bốn chục năm sau dân biết đứng lên làm người lớn
Bốn chục năm sau chẳng còn trò bú mớm
Trước những bất công biết đứng dậy xắn tay cao

Đất nước mình không lạ quá đâu em!
Sẽ quên đi những chiếc bánh chưng kì vỹ
Sẽ thành dĩ vãng những chuyện ngô nghê nghìn tỷ
Sẽ thức tỉnh chuyện sinh mạng con người chỉ như cái móng tay

Đất nước mình chẳng buồn quá đâu em!
Biển bạc rừng xanh cánh đồng lúa biếc
Rừng sẽ lại xanh, biển không bao giờ chịu chết
Những con thuyền sẽ tung sóng khơi xa

Đất nước mình không tội quá đâu em!
Bốn mươi năm sau, mỗi đứa trẻ sinh ra sẽ khỏi gánh thêm nợ nần cha ông để lại
Dù hôm nay chẳng có Di sản gì, bốn mươi năm sau cháu con ta sẽ bắt đầu trang trải
Để trước năm châu đất nước ngẩng cao đầu

Đất nước mình rồi sẽ về đâu?
Anh nín lặng, em và nhiều người lặng bước.
Xin đừng hỏi trời xanh, xin đừng hỏi người sau người trước,
Quy luật khách quan sẽ trả lời: “không ai dìm được đất nước mình xuống bùn đen!”.

TƯ LIỆU: BÀI THƠ “ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH?”

CỦA CÔ GIÁO  TRẦN TTH LAM
Trường PTTH chuyên Hà Tĩnh.

Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi...
 
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay...

Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa...

Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu...

Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu..



87. TUỔI 74
CỨ CHẮT CHIU GOM THƠM NGỌT CHO ĐỜI

  Mồng một tết Mậu Tuất 2018, xin học theo mọi người, thử “khai bút” xem sao:

Vẫn mải miết vun trồng Vườn hoa trái
Bảy tư ngoài, chưa đành phút nghỉ ngơi
Cứ chắt chiu gom thơm ngọt cho Đời
Dẫu biết trước, ngày ra đi: TAY TRẮNG !

                Mồng một tết Mậu Tuất 2018


88. GẶP GỠ THI NHÂN

Lần đầu em đến thăm anh
Phòng văn bừng sáng, hoa tranh thắm màu
Trang thơ trăn trở xôn xao
Lời vàng ý ngọc dạt dào mến thương

SÀI GÒN, 6/2018


89. TIÊN NỮ RỪNG MƯA 
Đề Thơ Bức Ảnh Của Nữ Sĩ Trần Ngọc Bích :

Tiên nữ rừng mưa nhẹ gót sen
Lâm thâm hạt ngọc thấm vai mềm
Ô nghiêng đầy ắp trời mây gió
Thoáng nụ cười duyên đất ngả nghiêng. 

Tiên Nữ rừng mưa nhẹ gót sen 
Lâm thâm hạt ngọc thấm vai mềm 
Ô nghiêng thấp thoáng ai cười mỉm 
Trời đất bàng hoàng ai ngả nghiêng !

 Lưu ý: Ăn cắp tứ thơ của người Tàu: "nhất tiếu khuynh nhân quốc, tái tiếu khuynh nhân thành". Nguyễn Du dịch là: "Một hai nghiêng nước nghiêng thành"

SÀI GÒN, 8/2018


90. NỐI VẦN THƠ CỦA THI SĨ
KIÊM HỌA SĨ LÝ DUNG

Nhà Thơ kiêm Họa Sĩ tài hoa Lý Dung đăng bức ảnh nâng niu bó hoa đẹp, kèm 2 câu thơ:

Có một nàng yêu hoa... đến thế
Để một đời lãng đãng những lá bay.

Ông Thầy Đồ Nghệ NBP xúc động, mạo muội nối vần, 2 câu:

Có một nàng yêu hoa... đến thế
Để một đời lãng đãng lá bay.
Có một nàng yêu ĐỜI... đến thế
Để muôn đời xao động vần say.

14-12-2018


91. TUỔI 80 : 
TRỜI ĐẤT VUI BUỒN, GỒNG GÁNH BƯỚC

Tám mươi nắng sớm trải chan hòa 
Mây trắng trời xanh chim vẳng ca 
Lả lướt nơi nơi ong bướm lượn
Ngạt ngào chốn chốn ngọc lan hòa
Thư phòng bề bộn vi vu gió
Bàn viết ngổn ngang xao xuyến thơ 
Trời Đất Vui Buồn gồng gánh bước
Tình đời Nhân nghĩa vẹn đơm hoa

SÀI GÒN 1-2024



TẬP 5

THƠ VỀ NGUYỄN BÁCH PHÚC



1. CÓ LẼ NÀO EM LẠI YÊU ANH?

Có lẽ nào em lại yêu anh?
Khi trái tim đã một lần rung động
Nghĩ đến anh cả trong từng giấc mộng
Thấy lòng mình xao xuyến tuổi đang yêu? 

Người ta nói tình yêu là cội nguồn hạnh phúc
Riêng với em đâu phải lẽ thường tình
Muốn chạy đến với anh cứ mỗi ngày mới đến
Muốn đôi môi kề má những đêm dài

Em yêu anh cũng chẳng hiểu tại sao
Cũng chẳng biết tình yêu đến tự lúc nào
Mà gần là thấy dạ nôn nao
Mà xa là thấy bao mong nhớ
Mà suốt đêm dài những ước ao!

Nhưng em muốn anh đừng yêu em

Đừng cho em những cái hôn nóng bỏng
Đừng nhìn em những cái nhìn nồng thắm
Để lòng em yên tĩnh những đêm buồn

Em ước gì anh phải đi xa
Dù có phải sống những ngày mong nhớ
Dù có phải những đêm buồn vô cớ
Em vẫn ước gì anh phải đi xa.

Em biết rằng anh chẳng yêu em
Anh chẳng muốn sẽ cùng em chung sống
Anh chỉ đến, rồi đi, như một cơn gió cuốn
Xoáy em vào cơn lốc của phong ba.

Tháng 2 Năm 1978
Lê Vân


2. TÌNH TRỚ TRÊU
 
Viết cho Anh!

Em đi với anh trên đường Hà Nội
Thấy lòng em xao xuyến bồi hồi
Đường phố hôm nay đông chật những người
Em bước đi, cúi đầu, bối rối….

Lặng nhìn anh em không dám nói
Tuy lòng em ý nghĩ xốn xang
Em muốn thả tâm hồn trong im lặng
Theo thời gian và theo không gian!

Đường Bờ Hồ ánh nắng chói chang
Hạnh phúc trên mặt người rạng rỡ
Đôi chim xanh gọi nhau về xây tổ
Trên cành me cành sấu rũ ven hồ.

Yêu nhau nhiều mà chẳng dám ước mơ
Ngày hạnh phúc không hứa điều kết trái
Yêu nhau rồi để xa nhau mãi mãi
Như hoa kia nở để lụi tàn…

Em ước gì anh hóa thời gian
Để em đi tháng ngày không chán
Khoảng cách kia có thể nào ngăn cản
Trái tim em tìm đến với tình anh!

Ôi tình yêu như chiếc lá mong manh
Cơn gió nhẹ cũng rung cành run rẩy
Nhưng sông kia cứ xuôi dòng nước chảy
Chẳng thể nào dừng lại ở nơi đâu

Em chẳng biết dòng sông bắt nguồn từ đâu
Cũng không biết vì sao con nước đỏ
Nhưng em biết trái tim em bé nhỏ
Vẫn tràn đầy khát vọng tình yêu

Ôi tình yêu của một trái tim yêu
Em muốn được cùng anh đi mãi mãi
Em muốn thấy con đường đừng ngắn lại
Hà Nội ơi! Sao vội vã về chiều

Gió kia ơi! Gió đã thổi bao nhiêu
Chiếc lá rụng để mùa thu ảm đạm
Tình yêu ơi! Sao chỉ là thất vọng
Sao chỉ là buồn khổ đến mênh mông.

Hà Nội ơi! Chiều ấy có nhớ không
Gió cứ thổi vô tư qua kẽ lá
Chuông tàu điện vẫn leng keng rộn rã
Phố vẫn vui trong náo nhiệt lòng người.

Hạnh phúc đây, sao em chẳng dám cười
Cũng không dám nói một lời âu yếm
Đường ta đi có khi nào đến bến
Giữa biển tình, biển khổ vô biên.?

Ôi! Ước gì em có thể lãng quên
Chiều Hà Nội với muôn vàn kỷ niệm…

Cuối tháng 9/1978
Lê Vân


3. RIÊNG TƯ

Thôi nhé từ đây anh yêu hỡi!
Đừng cười để lệ phải tuôn rơi!
Đừng nói cùng em lời ân ái 
Nghĩa tình nay sắp phải đôi nơi.

Thủa ấy môi em chỉ muốn cười
Mắt em chỉ muốn ngắm anh thôi 
Muốn nghe mãi mãi lời anh nói 
Muốn được bên anh đến trọn đời.

Ôi cái tình yêu thật trớ trêu 
Cứ run rẩy cho lòng em khao khát 
Cứ hờn giận để em rơi nước mắt 
Anh lặng im cứ để em buồn.

Vầng trán anh cũng đắm đuối lòng em
Đôi mắt anh nhìn cũng khiến em thổn thức
Miệng anh nói cũng làm em rạo rực
Môi anh cười cũng để em say.

Anh đâu phải là thiên thần dũng mãnh 
Trong thần thoại Hy La em đọc thủa còn thơ 
Cũng đâu phải chàng Đam San hùng mạnh 
Để giấc ngủ nào em cũng thấy mình mơ!
Lạ kỳ thay cho những giấc mơ 
Anh gần gũi bỗng sao xa lạ thế 
Em yêu anh có lẽ nào lại thế 
Chỉ vì anh là anh 
chứ không phải thiên thần 
Và vì thế nên lòng em say đắm!

Em với anh chưa một lần sánh bước 
Nắm tay nhau đi trên những con đường 
Cũng chưa có lấy một lời thề thốt 
Mà trái tim vẫn đập nỗi yêu đương.

Nếu em nói là tình yêu đơn phương 
Nó phải chết như buổi chiều đông giá 
Nhưng em chẳng giám tin anh tất cả 
Khi khoảng trời ngăn cách những cánh chim.

Nỗi niềm này em ấp ủ trong tim 
Khi đã hiến dâng anh từng hơi thở 
Em yêu anh đó chính là đau khổ 
Nỗi đau này đâu chỉ phải riêng em 

Anh xa rồi xin chớ vội lãng quên
Trời Hà Nội thu tàn trên sắc lá 
Ở một chốn phải đâu xa lạ 
Có một người vẫn nghĩ về anh

Tháng 11-1978 Lê Vân


4. XA HÀ NỘI

Chiều hôm ấy tôi ra ga về quê
Nắng ngọt ngào những toa tàu đứng đợi
Sân ga đông với phố phường Hà Nội
Tấp nập người sao tôi vẫn cô đơn

Con tàu nhỏ đưa tôi về quê hương
Núi trầm tư soi mình bên dòng nước
Mìn phá đá công trình nghe rạo rực
Bóng chim chiều nhắc nhở nỗi nhớ thương

Ga bé nhỏ đứng bên đường lặng lẽ
Với cái tên thân thiết từ thuở nào
Ga đón tiễn tàu xuôi tàu ngược
Bao người yêu lưu luyến lúc xa nhau

Đêm quê hương có bao nhiêu vì sao
Ông Thần Nông nghiêng mình trên đỉnh núi
Sông Ngân Hà như rộng hơn thuở ấy
Để Cầu Ô bối rối chẳng người sang

Rặng phi lao xào xạc dưới trăng
Gió vi vút tràn trề hương đồng nội
Đêm nay nhỉ! Giữa Sài thành xa vợi
Biết ai người còn thức ngóng trông trăng.

Ninh Bình tháng 2/1979 Lê Vân


5. GỬI NGƯỜI ĐI XA

Ngày ấy anh đi, 
em cứ tưởng chẳng bao giờ gặp lại
Sài Gòn hoa lệ, cuốn theo anh trong vòng tay
Ôi Sài Gòn! Sài Gòn trong tim em, dù chưa một lần em đến.
Em yêu Sài Gòn, vì ở đó có anh.

Hà Nội từ ngày anh đi xa
Phố vẫn đông vui ồn ã
Dòng người vẫn đêm ngày
                             chảy quanh Hồ Gươm
Gió vẫn lướt trên Hồ Tây và chim vẫn xây tổ
          trên những cành dương liễu nhỏ
Công viên kia ghế đá vẫn ngày ngày đón tiễn
   bao người

Riêng em, thành phố bỗng quạnh hiu
Gió ngừng thổi và chim ngừng hót
Em bỗng hiểu, dù hàng ngày
                                có ngàn người đi qua bên em
Thì em vẫn vắng Người thân yêu nhất: là Anh!

Tháng 4/1979
Lê Vân


6. TÌNH YÊU VÀ ĐAU KHỔ !

“Tơ lòng ai dứt hộ mình
Cho duyên cho nợ cho tình khỏi vương”
 
Em chỉ biết nhìn anh buồn lặng lẽ
Phút lìa xa ngăn cách cả con tim
Quên đêm dài, sao lặn, gió cũng im
Hờ hững mấy trăng mờ trong sương phủ?

Mộng mỏi mòn từ buổi đầu ấp ủ
Ai xóa hộ mình những cách ngăn
“Để cho sông ngắn tày gang
Bắc cầu tình ái em sang cùng người”

Ái ân xưa nay mãi qua rồi
Con sáo đã sang sông tìm bến cũ
Còn để lại cho mình ai đau khổ
Nói điều gì cho hết một mùa đông!

Em yêu anh, nói mãi cũng không cùng
Nên chỉ biết nhìn anh mà tiễn biệt
Phải, chia ly là nỗi buồn vĩnh viễn
Đem vùi sâu chôn chặt tận đáy lòng

Sắp qua rồi anh nhỉ một mùa đông
Gió lang thang xóa đi bao ước mộng
Dù tim em vẫn chưa nguôi khát vọng
Cũng xin anh đừng nói nữa: yêu thương!

Tặng người mà em trót yêu thương!

16-10-1979  
Lê Vân


7. SAO ANH IM LẶNG MÃI

Bài 1

Sự im lặng của anh 
Trải mênh mông như biển 
Và hy vọng của em 
Như con thuyền không bến 

Biển anh mênh mông thế 
Thuyền biết ghé nơi nao 
Sao anh im lặng mãi
Để lòng em xôn xao.


Bài 2

Nếu bảo rằng em đang làm thơ 
Thì mọi người ai cũng là thi sĩ 
Em chỉ viết những điều em nghĩ 
Thế thôi anh ơi!

Nổi đắng cay đâu thốt được thành lời
Chỉ đọng lại và chìm sâu trong đáy mắt 
Mọi người đã ngủ yên, trời đêm vắng ngắt 
Còn mình em với những nổi niềm riêng 

Ôi những điều thiêng liêng 
Sao bỗng dễ hoá thành mây khói 
Em đau lắm nhưng nào em muốn nói 
Mà nói làm gì, phải không anh?

Cuộc đời ơi, những âu yếm ngọt lành.
Chưa bám rễ đã vội vàng héo úa 
Em sẽ viết nhiều trong những đêm không ngủ 
Vơi bớt những gì day dứt đó anh!

SÀI GÒN   Tháng Giêng 1986
MINH HƯỜNG


8. LẠC LỐI HỒNG HOANG

Đã muốn quên đời né chốn yêu 
Thềm xuân cửa ái đậm phong rêu 
Duyên tàn sắc nhạt, trăm hờ hững 
Tóc bạc tình phai, vạn liêu xiêu 
Giận dỗi Ông Trời lẽo gieo lạnh
Tủi hờn Bà Nguyệt ghép trớ trêu
Vay tình, phải trả, vương phiền luỵ 
Lạc lối hồng hoang tủi xế chiều...

Lê Duyên
24-8-2017


9. ANH ĐÃ CÓ ĐÔI

Bao năm rồi anh xa vắng vị yêu 
Không nụ hôn, không một lần gần gũi 
Cuộc đời anh cứ trôi đi lầm lũi 
Không yêu ai cũng chẳng có ai thương. 

Bao năm rồi anh chẳng chút vấn vương
Bỗng hôm nay niềm thương yêu trở lại 
Mất mát xưa không làm anh ái ngại 
Anh đã yêu và đã hết đơn côi. 

Kể từ nay anh như đũa có đôi 
Tình yêu anh dành cho em gấp bội
Trao cho em cuộc đời anh sôi nổi 
Không nghĩ suy, cũng chẳng chút đắn đo

Kể từ nay anh chẳng phải lo 
Bởi từ nay có người chia sớt 
Và từ nay đời anh cũng bớt 
Những cô đơn buồn tủi ngày xưa!!!

Lê Duyên
26/8/2017


10. HỌA THƠ « LẦN ĐẦU EM   ĐẾN THĂM ANH »

Lê Duyên họa thơ: 

Lần đầu Em đến thăm Anh 
Phòng trà, hoa, rượu sẵn dành đón em 
Ngọc Lan hương tỏa đan xen 
Nâng ly rượu chát tình thêm ấm nồng 
Lời vàng ý ngọc em mong 
Phút giây hạnh phúc mặn nồng khắc ghi 

Lê Duyên
28/8/2017

Nguyên tác:

Lần đầu em đến thăm anh, 
Phòng văn bừng sáng, hoa, tranh thắm màu, 
Trang thơ trăn trở xôn xao,
 Lời vàng ý ngọc dạt dào mến thương! 


11. ĐỪNG GHEN BIỂN NHÉ ANH

Tự khi nào có Biển anh biết không 
Biển mênh mông và rộng dài đến thế 
Có lẽ đã...trải vô vàn thế hệ 
Biển mới dạt dào đến tận cuối chân trời.

Biển cũng buồn… khi thuyền bỏ xa khơi 
Em vẫn thường về đây nghe Biển khóc 
Anh biết không lòng Biển như bực dọc 
Như ghen hờn với tình của đôi ta 

Nhưng Em vẫn yêu Biển, bởi lòng Biển bao la 
Như tình Anh chan hòa vô bờ bến
Em về bên Biển mỗi khi Anh lỗi hẹn
Xin Anh đừng hờn ghen Biển nhé Anh

 Lê Duyên
29/8/2017


12. BIỂN VÀ ANH !

Dù giận hờn nhưng Biển vẫn trong xanh
Như lúc anh dỗ dành khi em khóc 
Rồi nhiều lúc anh cảm thấy mệt nhọc ...
Vẫn mỉm cười bởi lòng biển là Anh

Em yêu Anh một tình yêu chân thành 
Cũng như Biển chỉ dành riêng bờ cát 
Sóng bờ xô cũng không làm phai nhạt 
Bởi muôn đời Cát Biển vẫn bên nhau 

Tình chúng mình cũng một dạ trước sau 
Dù sóng gió giãi dầu ta không ngại 
Tình cho em anh vẹn tròn mãi mãi
Biển là Anh, bờ Cát mãi là Em

Lê Duyên
30/8/2017


13. THU VỀ NƠI ẤY THIẾU ANH 
"Viết cho My love"

Chiều hạ tàn em đưa tiễn anh đi
Giờ thu sang anh vẫn chưa trở lại
Có phải chăng nơi anh nhiều trở ngại 
Để thu buồn thăm thẳm cuối trời xanh 

Thu đã về sao em chẳng gặp anh 
Để mây đen giăng giăng đầy hối hả 
Để ngực em phập phồng nghe rất lạ 
Người chông chênh rơi rớt mặn bờ môi 

Nhớ anh nhiều chốn hẹn cũ đơn côi 
Nghe gió lộng bên kia ngoài khung cửa 
Hương tóc em vướng đầy trên nhịp thở 
Mưa lạnh lùng để nỗi nhớ khôn nguôi 

Em nghẹn ngào xao xuyến chẳng ngừng vơi 
Vắng tình xa, sương thu như muốn khóc 
Đường lại trơn để bước chân nặng nhọc 
Bởi xa nhau nơi ấy anh biết không? 

Thu đã về, hàng liễu rủ nhớ mong 
Như nhắc anh ngày thu đang ngắn lại 
Bến xe đông em bồn chồn mong đợi 
Dáng em cười như vẫy gọi anh xa! 
                                     
Lê Duyên, 05/9/2017


14. KẺ ĐẾN SAU

Mình gặp nhau chừng mùa Thu trước 
Tim bồi hồi sánh bước bên Anh 
Nỗi khát khao em vẫn để dành 
Mong một ngày trao Anh tình nồng thắm 

Em và Anh cách xa vạn dặm 
Định mệnh nào xui ta đến bên nhau
 Em biết mình là kẻ đến sau
 Em yêu Anh không mưu cầu danh lợi 
Thâm tâm em chẳng hoài mong đợi 
Bởi biết Anh không của riêng em 

Phận nữ nhi vốn sẵn yếu mềm 
Lắm lúc cần một bờ vai để tựa
Nhưng cuộc đời chẳng cho ai chọn lựa 
Yêu anh nhiều đành giấu chặt trong tim

Lê Duyên
9/9/2017


15. XIN TẶNG ANH MẤY CÂU LỤC BÁT ĐỂ SUY NGẪM :

TS Trần Nhơn, Nguyên Thứ Trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, gửi Thơ tặng TS Nguyễn Bách Phúc, ngay khi đọc bài « Chỉ 24 tỷ USD đáp ứng yêu cầu của Đường sắt 56 tỷ USD »

Vẽ vời tôn tạo trùng tu
Phá hỏng di tích chia nhau tiền chùa
Luật rừng như nấm sau mưa
Rừng luật làm cảnh, bán mua thị trường
Đề tài, dự án ẩm ương
Đục khoét ngân sách, hiệp thương chia phần
Bon chen danh lợi, cá nhân
Mấy ai vì nước vì dân bây giờ? ...

Ngày 03 tháng 6 năm 2010


16. NHÀ GIÁO NHÂN DÂN NGUYỄN XUÂN HUỲNH
CHÚC TẾT TÂN MÃO 2011

Tân Mão mừng Xuân Anh Chị nhà
Cuộc đời đã vượt lắm phong ba
Cháu con hạnh phúc cao Danh phận
Bạn hữu thân thương mãi đậm đà
Hiếu thảo vẹn toàn lòng mãn nguyện
Nghĩa tình đầy đủ dạ hòa ca
Chúc Anh, chúc Chị sang năm mới
Mạnh khỏe, an khang rạng sáng nhà!

Nguyễn Xuân Huỳnh
Xuân 2011

Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Xuân Huỳnh:
Đồng hương: Huyện Hương Sơn, Hà Tĩnh
Đồng niên: Sinh năm 1944
Đồng môn: Trường Cấp 3 Huỳnh Thúc Kháng, TP.Vinh, Nghệ An.
Đồng nghiệp: Thầy giáo Đại học


17. VUI NGÀY GẶP LẠI CHÚ

Lâu lắm rồi cháu gặp lại chú
Nơi quê nhà, đầy đủ bà con
Tình mặn mà, bữa tiệc thêm ngon
Chú vui khỏe, lại còn phong độ

Tạm biệt chú mong ngày hội ngộ
Chia tay rồi cháu nhớ nhiều hơn
Về Sài Gòn chúc chú khỏe luôn
Mong sang năm chú lại về quê mẹ!

Chú cháu mình lại gặp nhau nhé
Chú ơi !...

Trần Tiệp, Chồng Của Cháu Kim Trâm

25 tháng 10, 2018 


18. TẶNG BÁC PHÚC ĐẠI BIỂU CỦA NGHỊ VIỆN LÒNG DÂN

Mong lắm thay, mỗi ngày từng giây từng phút 
Chữ Nhẫn kia hỏi liệu mãi vẫn còn ?! 
Hay vô vọng, nhìn từng đàn Giã tràng xe cát 
Khi thuỷ triều lên, cuồn cuộn sóng phũ phàng !

Chu Nguyen
Giáo Viên Kỹ Thuật Tại Vietsovpetro

Bác Phúc, Gia đình và cộng sự khoẻ không ạ ? Lâu quá không update thông tin nơi Bác. Mong Bác vẫn cứ như ngày nào, mãi là Đại biểu của Nghị viện Lòng Dân.
Kính quý!

CHU NGUYEN
Từng học Sư phạm Kỹ thuật tại Liên Xô
Về hưu năm 2018

24/2/2020


19. THƠ MỪNG THỌ 
TIẾN SĨ NGUYỄN BÁCH PHÚC TUỔI 80

Bách Phúc bát tuần thọ tuổi Tiên
Đông Tây Kim Cổ tiếng Người Hiền
Sáng ngời Trí Tuệ dòng Trí thức
Không mỏi đường dài, vững tiến lên 

Ba Gái, một Trai, cùng Chí hướng
Anh Em gắn bó chữ thân thương
Gia phong Vinh hiển nguyên Truyền thống
Tâm đức, tình đời: một tấm gương

Nhà thơ Đình Nguyễn
Hội viên Hội Nhà văn Thành Phố Hồ Chí Minh
Tại Lễ mừng thọ, ngày 29/4/2024, Nhà hàng Gala Center 415 Hoàng Văn Thụ, Phường 2, Quận Tân Bình             Thành phố Hồ Chí Minh


20. MỪNG XUÂN 
KÍNH CHÚC THẦY NGUYỄN BÁCH PHÚC

Xuân sang Tết đến an hòa, 
Kính dâng Thầy Phúc câu ca chân tình. 
Tám mốt tuổi vẫn anh minh, 
Tâm hồn cao đẹp, nghĩa tình thanh cao. 
Trí tuệ sáng tựa trăng sao, 
Dẫn bao thế hệ bước vào đường ngay. 
Mong Thầy sức khỏe tràn đầy, 
Xuân về vui vẻ, tháng ngày thảnh thơi. 
Bền lòng Góp Sức cho Đời, 
Gia đình Hạnh phúc, Tuổi Trời dài lâu !.

Nhà Thơ, Nhà Báo Vũ Xuân
29 Tháng 1, 2025


NIÊN GIÁM 
TIẾN SĨ NGUYỄN BÁCH PHÚC


Sinh ngày 29 tháng 04 năm 1944 tại Xóm Trại, Xã Xa Lang, Hương Sơn, Hà Tĩnh.
(Năm 1946 là Xã Tân Mỹ, 1955 là Xã Sơn Tân, 2025 là Xã Tân Mỹ Hà).
Tháng 10/1944 được bế ngửa vào Sài Gòn, cả Gia đình theo cha, là Thầy giáo của Trường Bách Nghệ Hỏa Xa Đông Dương
Tháng 10/1945 theo Gia đình về Quê.
Tháng 10/1948 biết đọc, tự học ở nhà.
Tháng 9/1949 học lớp Ấu Trĩ, tương đương lớp Vỡ lòng.
Tháng 9/1950 vào lớp 1
Tháng 9/1951 không được lên lớp 2 vì chưa đủ tuổi
Từ tháng 1/1952 đến tháng 12/1953 học lớp 2 và lớp 3 Trường cấp 1 Sơn Tân. 
Từ tháng 1/1954 đến tháng 12/1954 học lớp 4 Trường cấp 1 Sơn Mỹ
Từ tháng 1/1955 đến tháng 12/1955 học lớp 5 Trường cấp 2 Sơn Mỹ
Từ tháng 9/1956 đến tháng 12/1956 học nửa đầu năm lớp 6, Trường cấp 2 Hương Sơn.
Từ tháng Giêng1957 đến tháng 6/1957 học nửa cuối lớp 6, Trường Phổ thông Cấp 2,3 Ngô Quyền, Hải Phòng. Cha là Thầy giáo Trường Quân Khí của Bộ Quốc Phòng ở Hải Phòng.
Từ tháng 9/1957 đến tháng 6/1958 học lớp 7, Trường Nguyễn Gia Thiều, Gia Lâm, Hà Nội. Cha là Thầy giáo Trường Sĩ quan Hậu cần.
Từ tháng 9/1958 đến tháng 12/1958 học lớp 8, Trường cấp 3 Chu Văn An Hà Nội.
Từ tháng 12/1958 đến tháng 6/1959 học lớp 8, Trường cấp 2 và 3 Nguyễn Gia Thiều.
Từ tháng 9/1959 đến tháng 12/1959 học nửa đầu lớp 9, Trường cấp 2 và 3 Nguyễn Gia Thiều.
Từ tháng giêng 1960 đến tháng 6/1960, học nửa sau lớp 9, Trường cấp 3 Huỳnh Thúc Kháng, TP Vinh Nghệ An. Cha chuyển nghành từ Quân đội sang Ty Công nghiệp Nghệ An.
Từ tháng 9/1960 đến tháng 6/1961 học lớp 10, Trường cấp 3 Huỳnh Thúc Kháng, TP Vinh Nghệ An.
Từ tháng 9/1961 đến tháng Giêng 1966, Sinh viên ngành Hệ thống Điện, Khoa Điện -  Điện Tử, Đại học Bách Khoa Hà Nội
Tháng 2/1966 ra Trường. Cán bộ giảng dạy Trường Công Nghiệp nhẹ, sơ tán ở Yên Dũng, Bắc Giang.
Tháng 8/1968, xin thôi việc về quê làm vườn và chăn vịt.
Tháng 3/1970 công tác tại Tổng Cục Đường sắt, tại Công trình trọng điểm số1 của Miền Bắc, khôi phục cầu Phú Lương.
Tháng 1/1971 đến tháng 4/1972 Chủ trì Đề tài Nghiên cứu Khoa học của Bộ GTVT, ghép đôi Máy chấn động, hạ Cọc lớn, chuẩn bị cho xây dựng Cầu lớn Thăng Long.
Tháng 4/1972 đến tháng 3/1973, Đảm bảo Giao thông, cứu chữa các cầu Đường sắt tuyến Bắc Giang – Lạng Sơn.
Tháng 4/1973 đến tháng 4/1974 khôi phục Cầu Long Biên.
Tháng 4/1974 đến tháng 1/1979 tham gia xây dựng Cầu lớn Thăng Long.
Tháng 2/1979 Bộ GTVT giao nhiệm vụ vào Nam, hỗ trợ Miền Nam và Thành phố Sài Gòn. Làm việc tại Sở GTVT TP HCM.
Tháng 4/1984 làm Cán bộ giảng dạy Khoa Điện - Điện tử, Đại học Bách Khoa HCM.
Tháng 12/1989 Thực tập sinh Cao cấp tại Liên Xô, Trường ĐHBK Minsk.
Tháng 12/1991 Cộng tác viên của Trường ĐHBK Minsk.
Tháng 12/1993 đến tháng 5/2001 Cộng tác viên của Viện Hàn Lâm Khoa học Liên Bang Nga, Cộng tác viên của Học Viện Kỹ Nghệ Quốc Gia Bạch Nga
Tháng giêng 1989 nhận học vị Tiến sĩ Ngành Hệ thống Năng lượng Điện.
Tháng 5/2001về Việt Nam, Giảng dạy ở Trường ĐHBK TP HCM.
Tháng 4/2004, về hưu từ Trường ĐHBK TP HCM.
Tháng Giêng 2004, thành lập Viện Nghiên cứu Khoa học Dân lập, Viện Điện – Điện tử - Tin học EEI, được bầu làm Viện trưởng
Tháng 11/2005, thành lập Hội Tư vấn Khoa học Công nghệ và Quản lý HASCON, được bầu làm Chủ tịch Hội, quy tụ hơn 400 Nhà Khoa học hàng đầu của Việt Nam.
Từ tháng 5/2006 đến nay viết 700 bài Phản biện xã hội về Khoa học Công nghệ và Khoa học Quản lý, đăng trên các báo chính thống của Việt Nam. Nhiều lần trả lời trên Đài Truyền hình, Truyền thanh của Việt Nam. Nhiều lần trả lời trên Đài Truyền thanh BBC, RFA, RFI…

Điện thoại : 0918082601
Email : nguyenbachphuc@gmail.com
Facebook : Phúc Nguyễn Bách
Zalo : Nguyenbachphuc
Nhà riêng : Biệt thự 8/4 Nguyễn Hiến Lê
Phường 13, Quận Tân Bình
Thành phố Hồ Chí Minh













No comments:

Post a Comment