9 BÀI THƠ ĐƯỜNG LUẬT
THẤT NGÔN BÁT CÚ, TIẾNG VIỆT
CỦA ÔNG THẦY ĐỒ NGHỆ NGUYỄN BÁCH PHÚC
1. NHÀ TA
Chơi vơi sườn núi túp nhà tranh
Bậc đá sân rêu tre uốn quanh
Hoa dại bồi hồi thơm vách đất
Hồn thơ lai láng mát trăng thanh
Chuyên cần phấn trắng vui ngày tháng
Cặm cụi đèn khuya chí tung hoành
Bè bạn sum vầy mời chén nước
Nhà tranh một túp, một trời xanh!
5- 1966
Hà Bắc
2. GỬI ANH 1
I
Nơi anh, anh bảo chỉ rừng thôi
Đá dựng gai giăng, khuất ánh trời
Khấp khểnh lối mòn người khó tới
Um tùm cành rậm khỉ rong chơi
Chim non tíu tít đua tìm bạn
Sói dữ nghênh ngang sục bắt mồi
Ngơ ngác rừng hoang hoa trắng lẻ
Ngập ngừng gió sớm thoảng đôi nơi !
3. GỬI ANH 2
II
Anh ạ, nơi em có khác đâu
Mưa dai, nắng gắt, áo phai màu
Đất cằn cây đói gầy khô củi
Hang rộng chuột bầy, béo lẵn trâu
Xơ xác dép mòn đường sỏi đá
Tả tơi nhà dột ổ dòi sâu
Xới vườn mấy độ gieo mầm qúi
Mầm nghẹn, vườn hoang, em bạc đầu !
T3, Bắc Giang. Thu 1967
4. TỰ DIỄU
Tài hèn, đức mỏng, chẳng chi ai.
Dỡn dỡn, đùa đùa, tự diễu chơi
Cổ khát ngọt dần giòng nước mắt
Bụng meo ních chặt chuỗi câu cười
Trăng vàng muôn thủơ cam tròn khuyết
Sông rộng ngàn năm nhẫn lở bồi
Yêu ghét, trọng khinh đâu có dễ
Diễu mình cho đắt, diễu mình chơi !
Hè 1969
5. TỰ VỊNH 1 : CÁI THẰNG ÔNG
Ngông gàn đệ nhất: cái thằng Ông
Sức mọn tài hèn, chơi cứ ngông
Lận đận sên gầy toan chuyển núi
Lênh đênh thuyền mảnh rắp ngăn sông
Tình người khắng khít thây hơn thiệt
Đạo nghĩa khư khư kệ đục trong
Kim cổ tài tình đâu chốn dụng
Huống Ông lại chỉ rặt gàn ngông!
Hè 1970
6. TỰ VỊNH 2
Ngồi rồi ngất ngưởng bút vu vơ
Thơ thẩn khù khờ nỗi thẩn thơ
Chữ nghĩa cùn mòn thơ lẩn thẩn
Huyết tâm khô kiệt bụng tầm phơ
Phố phường ậm ạch ồn xe cộ
Chợ búa lao xao ế muối dưa
Ngày tháng loanh quanh nhàn với bận
Lêu têu láng cháng một đời thừa
8-1983
7. VƯỜN NHÀ TUỔI 60
Sáu mươi lên lão lá vườn xanh
Ríu rít chim ca trái trĩu cành
Gió dãi mưa dầu, hoa nở thắm
Giông dồn bão dập, nụ vươn nhanh
Mây chiều đủng đỉnh, chim bay vút
Nắng sớm xôn xao, bướm lượn quanh
Mỗi giọt sương đeo: lấp lánh ngọc
Trà thơm, bàn đá, …, lá vườn xanh!
Sài Gòn 2004
8. TUỔI 70, TƯ VẤN VÀ DẠY HỌC
Bảy mươi dìu dặt nhả tơ lòng,
Ấm áp lòng son ngọn lửa hồng.
Son sắt lẽ đời: lời mặn ngọt,
Thép gang lý vật: gốc sâu nông,
Nỗi niềm non nước hòa hơi thở,
Hạnh phúc nhân quần dội ước mong.
Vui hẹn xuân trời ba chục nữa,
Còn thân còn nguyện nhả tơ lòng.
Năm 2014, 70 tuổi, ở Sài Gòn.
9. TRỜI ĐẤT TUỔI 80
Tám mươi nắng sớm trải chan hòa
Mây trắng trời xanh chim vẳng ca
Lả lướt nơi nơi ong bướm lượn
Ngạt ngào chốn chốn ngọc lan hòa
Thư phòng bề bộn vi vu gió
Bàn viết ngổn ngang xao xuyến thơ
Trời Đất Vui Buồn gồng gánh bước
Tình đời Nhân nghĩa vẹn đơm hoa
SÀI GÒN 2-2024
No comments:
Post a Comment