VÌ
ÔNG TRỜI, KHÔNG THỂ BIỆN MINH!
Gần đây báo chí liên tục phản ánh hàng loạt các công trình hạ
tầng của Việt Nam vừa xây chưa xài đã xuống cấp. Nhiều công trình nghìn tỷ vừa
được dân “động chạm” vài ba đường cơ bản đã hư hỏng khiến ai nấy tiếc nuối đến
nao lòng vì số tiền họ dày công lao động đóng góp cho ngân sách nay đổi lại
bằng những thứ tệ hại.
Lướt
qua đoạn clip “Tai nạn giao thông” vì đường sụt lún của báo VNExpress ghi
nhận tại Đại lộ nghìn tỷ Mai Chí Thọ, ai nấy cũng đều hoảng hốt và khiếp sợ.
Chẳng biết báo chí nước ngoài có săn đón được những hình ảnh tệ hại này hay
không: chạy xe thời bình còn gập ghềnh, hiểm nguy hơn cưỡi ngựa thời chiến.
Những chiếc xe máy con con nhấp nhô theo từng “làn sóng” theo kiểu ruộng bậc
thang mà chẳng ai nghĩ họ đang đi trên một con đường nổi tiếng nhất nhì Sài
Gòn. Họ len lỏi giữa những đoàn xe tải đen kịt, những chiếc container khổng lồ
và đành chấp nhận treo tính mạng mình trên tuyến đường đầy chông chênh, chẳng
biết “hố tử thần” sẽ xuất hiện khi nào để tiễn họ về bên kia thế giới để hội
ngộ cùng “các cụ”.
Đại lộ
Mai Chí Thọ không phải là công trình nghìn tỉ duy nhất ở TP. HCM xảy ra tình
trạng sụt lún khi mới đưa vào sử dụng. Trước đây, đường cao tốc TP. HCM – Trung
Lương cũng gặp phải sự cố khi mới đưa vào sử dụng. Tương tự, đường cao tốc TP.
HCM – Long Thành – Dầu Giây cũng từng xảy ra sự cố. Mới đây, dư luận cũng vô
cùng phẫn nộ khi chứng kiến tuyến kênh thoát nước của dự án cải tạo kênh Ba Bò
(nằm trên địa phận tỉnh Bình Dương) mới khánh thành được một tháng đã bị hư
hỏng, trong khi nhà nước đã đổ hơn 345 tỉ đồng vốn đầu tư.
Chỉ cần
so sánh giá đầu tư và chất lượng cũng đủ thấy tiêu chí tiết kiệm - hiệu quả
trong đầu tư hạ tầng hiện nay quá kém. Tôi và nhiều người tự đặt ra hàng ngàn
câu hỏi về trách nhiệm và đạo đức với đơn vị đầu tư lẫn nhà quản lý công trình,
và tất nhiên ai cũng có quyền nghi ngờ về giá trị thật phía sau những gói thầu
nghìn tỷ, nhất là khi các tuyến đường hay các công trình công cộng ở Việt Nam
liên tục dính các nghi án, cáo buộc tham nhũng, lập quỹ đen, ăn hối lộ, nạn lại
quả liên quan đến Nhật Bản, Hàn Quốc, thậm chí là Ngân hàng Thế giới.
Nhưng
hỡi ôi, tất cả các nghi vấn và đặt vấn đề liên quan đến sự tệ hại của hạ tầng
giao thông công trình hầu hết đều được các nhà chức trách “tung chiêu” tuy cũ
mà vẫn “hiệu quả”: đùn đẩy trách nhiệm để khiến dân mệt mỏi đến mức chẳng màng
kiện cáo, khiếu nại hay làm rõ vấn đề, vốn chỉ tổn hao tâm sức, tốn kém và hoài
công.
Cái hay
của nhiều vị chức trách là đùn đẩy trách nhiệm theo kiểu chung chung số đông để
chia nhỏ mức độ nghiêm trọng của vấn đề, hòng tìm kiếm sự chia sẻ một cách bức
bách. Chẳng thể ngờ nhiều người “có học, có trình độ và có chuyên môn” làm việc
trong ban ngành quản lý chất lượng công trình lại có thể đổ lỗi theo kiểu
“phương tiện tham gia giao thông quá đông” nên đường hư là phải, dù con đường
cũng chỉ mới được xây dựng và đưa vào sử dụng mà thôi. Các vị xây đường ít nhất
cũng tính toán lưu lượng phương tiện giao thông, áp lực phương tiện… để từ đó
quy ra tiêu chí đảm bảo kỹ thuật. Đằng này xây đường cho dân đi, lại đổ thừa
rằng dân đi nhiều quá!? Phải chăng dân nên ở nhà để đường sá đỡ áp lực? Mà nếu
ở nhà thì xin thưa, chẳng có tiền để có thể “sòng phẳng” hàng tá thứ thuế: thuế
xăng dầu, thuế cầu đường, thuế môi trường khi dùng xăng dầu... mà các vị đã lần
lượt đưa ra, đè nặng lên đôi vai cần lao của họ.
Phải
nói rằng chẳng đâu như ở Việt Nam, quốc gia nhận viện trợ chính thức (ODA) nằm
trong tốp đầu của thế giới, nhất là viện trợ về cơ sở hạ tầng công cộng, nhưng
lại chẳng có mấy công trình nhìn cho ra hồn ra vía. Khi các quốc gia bè bạn
nâng niu và chắt chiu từng đồng ODA, thì Việt Nam tung tiền nghìn tỷ làm những
con đường để rồi dính nghi án “quỹ đen”, “lại quả” – căn nguyên của sự đội giá
lên cao chót vót, còn đường sá thì được thi công bằng những công cụ, giải pháp
đơn sơ và thiếu hiệu quả đến bất ngờ.
Cao Huy
Huân
No comments:
Post a Comment